Sau cùng Vu Quân tiến vào phòng tắm, mặc cô ta nằm lử đử trên giường. Lúc nãy toàn bộ tinh hoa Vu Quân đều bắn ra ngoài, nhưng khi gọi A Điền vào đỡ cô ả ra, không quên dặn dò cho uống thuốc tránh thai. A Điền đưa cô đào xuống trao trả cho Lụy Lan. Chị Lan đỡ cô đào vào, nói nhỏ:
- Nằm nghỉ một lúc rồi vào tắm táp cho sạch sẽ đi nhé
Cô ta nắm lấy tay Lụy Lan, vẻ mặt kinh hãi nói:
- Chị Lan, anh ta...anh ta..hệt như con càm thú vậy
Lụy Lan hơi sợ, biết rõ sức Vu Quân ra sao nhưng hôm nay lại mạnh mẽ chà đạp khiến cô cũng ái ngại, đành dỗ dành cô đào mới bình tĩnh hơn
Đêm tĩnh mịch, độ 1-2 giờ sáng A Điền chở Vu Quân về biệt phủ. Anh mệt nhoài người đi vào, ngước lên vẫn thấy phòng Uyển Sam sáng đèn, không khỏi tò mò bởi đã muộn sao cô còn thức
Vu Quân bước vào, thấy Uyển Sam tay vẫn cầm quyển sách, đèn bên bàn vẫn bật, duy là dáng ngủ gật gù, chắc lúc nãy vô tình thiếp đi. Vu Quân bước vào ngồi bên mép giường, ngắm nghía lấy vẻ bình yên này. Uyển Sam thấy động tĩnh, hơi tỉnh, hai mắt nheo nheo thấy anh, mơ màng hỏi:
- Anh đi đâu sao về muộn thế?
Dáng vẻ ngái ngủ cô phô ra khiến anh không khỏi buồn cười. Vốn nghĩ cô mơ ngủ nên lảm nhảm, thành ra anh chỉ ngồi im đó không trả lời. Bất chợt Uyển Sam khuôn mặt tỉnh như sáo, vồ dậy ngồi sát vào Vu Quân khiến anh đôi phần giật mình. Mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-doi-lot/153357/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.