Nhiên chuyển đến nhà em gái ở, cô đã thuê cho hai mẹ con Linh một căn phòng khá tiện nghi. Linh không dám hỏi chị gái, nhưng cô có thể đoán được chuyện gì xảy ra với chị. Tính ra cả chị và cô đều khổ trong chuyện tình duyên.
- Chị bỏ Đại rồi, ngày mai phải đi kiếm việc mới thôi.
Linh ngạc nhiên về thông báo này, cô đặt đứa trẻ xuống giường, lấy cho nó một cái ti giả. Sau đó mới nói:
- Nhưng hai anh chị vừa mới lấy nhau cơ mà.
Nhiên nằm xuống ghế, nhắm mắt và đáp:
- Chị không thể yêu anh ấy!
- Tại sao? Anh ấy rất tốt. Chị làm vậy với anh ấy là quá đáng.
- Chị biết, nhưng còn không quá đáng bằng chị vẫn ở với anh ấy và qua lại với một người đàn ông khác.
Linh nhìn qua chỗ khác, cô hỏi:
- Anh ta là ai?
- Nói ra em cũng đâu có biết.
Nhiên không phải kẻ suy nghĩ nông nổi, trước khi làm một việc gì đó cô đều sẽ nghĩ rất kỹ, nhưng lần này thì khác. Cô chỉ quyết định bỏ Đại trong một giây. Đó là lúc Trường hôn cô. Nhiên nhận ra mình không thể sống thiếu anh, cũng như anh không thể sống thiếu cô. Cả hai chỉ là đang bị ràng buộc bởi hôn nhân, bởi người vợ và người chồng tốt đến mức không thể làm tổn thương họ.
Những người mà chúng ta yêu thương ấy, đến một lúc nào đó họ cũng sẽ bị tổn thương bởi chúng ta. Bởi chúng ta đã sai, việc đau đớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-den-muon-eva/1862197/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.