Những ngày tiếp theo của kì nghỉ hè, đa phần đều diễn ra vô cùng chán ngắt, tất cả các hoạt động đều chỉ xoay quanh ngủ với đi làm việc là nhiều.
Hà Anh nhấc nửa bao gạo lên xe đạp xong rồi cọc cạch đạp về, đi ngang qua nhà của Hoàng Tuấn Anh cô nghe thấy tiếng cậu và Nguyễn Quốc Bảo trêu chọc.
“Hello đi đâu á?” Nguyễn Quốc Bảo ngồi trên cái ghế trúc, đôi chân dài đòng đưa trông rất ngứa mắt.
Mà Bảo chưa làm cho Hà Anh hết cay, lại đến Hoàng Tuấn Anh.
"Sao cần phải khổ sở như thế, mau cầu xin đi bọn anh đây còn giúp đỡ em chứ " Cậu cười xấu xa, một nụ cười yêu nghiệt đến mức cô vừa tức vừa buồn cười.
“Nào, cầu xin đi để đây còn giúp cho. Mau lên nào cục cưng” Nguyễn Quốc Bảo lại châm thêm một câu nữa, cô tức xì khói thầm chửi trong lòng: Nguyễn Quốc Bảo ạ, rồi có ngày cậu sẽ biết tay tôi thôi.
Vừa sáng nay trong lúc đang hái chè, hai cái tên trời đánh này đã gọi điện trêu chọc cô cả buổi báo hại cô không trả được đủ cân nợ nhà Chú Mạnh. Muốn đấm cho mỗi thằng một cái lắm nhưng lại thôi.
Hoàng Tuấn Anh đã lầy lội thì chớ nay lại thêm Nguyễn Quốc Bảo càng giống như Double sức mạnh, Hà Anh càng bất lực với hai cái tên này hơn.
Tên này khịa xong lại đến tên kia cứ liên tục như thế, Hà Anh cứ đi không quan tâm đến. Cô bực mình, đã mệt rồi còn gặp hai cái tên trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-dau-tien/3503424/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.