Hai thằng con trai ngồi trong căn phòng nhỏ nhưng gọn gàng sạch sẽ, Hoàng Tuấn Anh cầm cái túi quần áo của Bảo cậu đặt lên bàn học rồi nhắc:
“Mày cứ ngồi ở đây, muốn thay quần áo đi ngủ thì đến cái phòng phía cuối kia kìa, phòng tắm ở đấy nhà vệ sinh cũng ngay bên cạnh”
“Cảm ơn mày” Bảo gật đầu đáp.
Tuấn Anh không nói gì cậu đi qua phía móc áo khoác lấy xuống một cái quần đùi, cậu tính ra ngoài nhưng lại quay lại nhìn Bảo rồi hỏi:
“Ngủ luôn chưa? Muốn ngủ thì thay quần áo đi”
Bảo vẫn đang nhìn quanh căn phòng khi nghe thằng bạn gọi thì giật mình, cậu ta vội gật đầu.
Cả hai người bạn tuy nói chuyện điện thoại hùng hổ như thế nhưng khi gặp nhau lại không nói gì nhiều. Ai bảo là ngại, mà do cả ngày hôm nay đã đủ mệt rồi không buồn tranh cãi lắm.
Xong xuôi mọi việc cả hai cùng về phòng, Nguyễn Quốc Bảo giờ mới để ý thấy phía đầu gối trái của Tuấn Anh có một vết sẹo không to lắm nhưng khá sâu, cậu ta khó hiểu: Quái lạ, trước đây thằng này có sẹo này đâu ta. Bảo liền hỏi:
“Cái ở chân mày là sao đấy?”
“Tháng trước bị ngã, không sao đâu” Tuấn Anh nhàn nhạt trả lời, cậu không hề muốn đề cập đến cái chuyện đáng xấu hổ đấy. Cậu không muốn kể việc mình bị chơi xấu rồi bị ngã trước mặt nhiều người cho thằng Bảo biết, kể ra rồi thì làm được cái gì? Đánh thằng ném bóng vào cậu à?
Giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-dau-tien/3503423/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.