“Hoàng Tuấn, mày giải xong câu này chưa?”
Giữa tháng ba, kì thi chọn học sinh giỏi cấp tỉnh lớp 11 diễn ra.
Trong kì thi đặc biệt này Trường S có gần 50 bạn tham gia kì thi, các bạn trong đội tuyển đang ôn thi cật lực để chuẩn bị hôm sau đi xuống địa điểm tổ chức.
“Xong rồi”
Trong phòng học của đội toán Tuấn Anh ngồi một góc bàn đầu trước bàn giáo viên, cậu đang tập trung vào giải đề không để ý gì đến xung quanh.
“Ngày mai đi thi rồi, hay tao với mày về thắp một nén hương mong ông bà phù hộ đi” Trần Thiên Vũ đi vào chỗ của cậu ngồi cạnh rồi hỏi.
“Mày thắp đi, để tao tập trung học”
“Mày học mãi rồi còn gì, nghỉ ngơi đi” Vũ vỗ vào vai cậu cười xả lả để bắt cậu đừng học, rồi bĩu môi:“Phen này mày định giật giải nhất từ bọn trường Chuyên đấy hả? Mày out trình vãi luôn, đám trường Chuyên thấy mày chắc vãi ấy ra luôn đấy chứ”
“Không biết nữa.” Tuấn Anh cụt cỡn đáp lời kiểu chẳng bất ngờ lắm. Dù sao thì cái lò của cậu toàn là những trường Chuyên nổi tiếng cả nước mà, ở đây chắc chắn là cậu out trình rồi.
Vũ thấy cái vẻ bất cần của thằng bạn liền bực mình cậu ta vỗ đen đét vào Tuấn Anh nói đùa:
“Sao mày có vẻ lạnh lùng với tao thế nhỉ? Tao là hàng xóm của mày đấy, sao mày cứ coi tao như người lạ thế nhở. Tao hiểu mày còn hơn bọn thằng Khánh. Đối xử với tao như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-dau-tien/3499649/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.