Trên máy bay, Đường Du ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ. Mấyngười Pháp đều nhắm mắt nghỉ ngơi, cô thẫn thờ nhìn trời mây bên ngoài, bỗngthấy nhớ Tôn Văn Tấn. Lần nào ở bên gã, cô cũng không sao kháng cự nổi, nhưngdù bên nhau có hạnh phúc nhường nào, khi vừa rời xa trong lòng cô lập tức dângtrào nỗi buồn lo và cảm giác lạnh lẽo, càng hạnh phúc lại càng lo lắng chotương lai, như thể hạnh phúc của họ chỉ có ngần ấy, giờ dùng nhiều thì sau nàysẽ chỉ còn lại sự lo lắng thôi vậy.
Mấy người Pháp trước đó đã đàm phán chuyện kinh doanhtại thành phố B, công việc xong rồi lại nhân tiện muốn đi du lịch thăm thú miềnNam Trung Quốc, lộ trình tổng cộng là bảy ngày, chủ yếu muốn tìm hiểu kiến trúcnhà vườn phương Nam, cuối cùng sẽ đáp thẳng máy bay từ thành phố N về Pháp.
Thành phố N, Tô Châu, Hàng Châu… trong suốt lộ trình,Dương Châu là điểm cuối cùng. Kế hoạch thăm thú Dương Châu chỉ trong một ngày,thời gian tương đối gấp gáp, ngày hôm sau sẽ đưa họ về thành phố N để đáp máybay về nước. Mặc dù, thành phố N là quê hương của Đường Du nhưng cô không hiểubiết nhiều về các thành phố lân cận. Vị giảng viên tiếng Pháp của trường đạihọc N giới thệu cho cô về Dương Châu khi họ ngồi tàu hỏa, điểm du lịch chínhliền có: Sấu Tây Hồ, Cá Viên, Hà Viên, Bình Sơn Đường. Vì thời gian khôngnhiều, đương nhiên không thể thăm thú hết toàn bộ Dương Châu, mà chỉ đi thămmột số địa điểm chính.
Buổi sáng cả đoàn đến một khu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-dau-don-the/2694051/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.