Lúc này, giọng nói pha lẫn vẻ giễu cợtcủa Tôn Văn Tấn mới cất lên, “Cô Đường Du, đây là cách mà cô nhờ vả người khácsao?”
Đường Du vội thu dọn sách vở rồi chạy thằng về nhà,đến nơi, cô thấy Tô Nhiêu đang ra sức bấm điện thoại. Đường Du vào phòng thudọn đồ, khi đi ra vẫn thấy Tô Nhiêu đang gọi điện, từ trong điện thoại phát ratiếng thông báo tự động lặp lại không đổi: “Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọiđã ngừng hoạt động."
Tôn Văn Tấn đúng là kẻ tàn nhẫn, nhìn mắt Tô Nhiêu đỏhoe, sắc mặt nhợt nhạt, Đường Du thấy xót lắm. Cô vẫn còn nhớ, sau khi ly hôn,mẹ cô lúc nào cũng ôm khư khư lấy điện thoại gọi liên tục cho bố cô, vẻ mặtgiống hệt Tô Nhiêu bây giờ, đều là sự cố chấp điên cuồng. Khi đó, bố cô khôngbao giờ trả lời điện thoại, sau khi mẹ qua đời, Ðường Du vĩnh viễn chẳng baogiờ biết mẹ rốt cuộc có điều gì muốn nói với bố. Cô càng không biết rằng, giánhư lúc đó bố cô trả lời điện thoại thì có thể mẹ cô đã không tự sát.
Nghĩ đến đó, Đường Du quên cả việc phải nói với TôNhiêu về chuyện tiền thuê nhà, chỉ nói là có việc phải đi thành phố N ngay,mong Tô Nhiêu ở lại tự biết chăm sóc bản thân. Ra đến cửa, Đường Du liền gọiđiện cho mẹ của Tô Nhiêu, nói qua về tình hình của bạn, may thay, mẹ Tô Nhiêunói sẽ xin nghỉ để đến đây xem sao.
Trong người Đường Du chỉ có hơn hai ngàn tệ được kháchboa ở hộp đêm tối qua, sau khi mua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-dau-don-the/2694035/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.