Edit: Tybeo & Mina
Hôm Tết âm lịch, Phác Ngọc làm một bàn đồ ăn, cô chụp ảnh gửi cho Trần Cừu An, anh liền gọi lại cho cô.
“Trần Cừu An, năm mới vui vẻ!”
Dường như trong giọng nói của cô mang theo rất nhiều niềm vui, vì thế anh cũng vui vẻ lên.
“Phác Ngọc, năm mới vui vẻ!”
Phác Ngọc ngồi trước bàn ăn nghe anh nói chuyện, ánh đèn treo trên đỉnh đầu chiếu xuống cũng rất đỗi dịu dàng.
Ăn cơm xong, Phác Ngọc ngồi trong phòng khách xem chương trình giao thừa, thực ra hình ảnh rất sôi động, cô quấn tấm thảm ngủ nửa tỉnh nửa mê, bỗng nhiên nghe thấy tiếng chuông di động.
“Hm?”
Trần Cừu An cười nói: “Ra mở cửa nào.”
Gần như trong nháy mắt Phác Ngọc liền bật tỉnh: “Anh đến đây?”
Cô “lôc cộc lộc cộc” xuống lầu mở cửa, Trần Cừu An mặc chiếc áo khoác màu đen, anh thấy cô, cười quơ quơ di động trong tay. Nước mắt của cô cứ thế trào ra, cô nhào vào lồng ngực anh.
“Trần Cừu An.”
“Ừ?”
Cô chỉ mặc một cái áo lông, Trần Cừu An dùng áo khoác bọc cả người cô lại.
“Em rất nhớ anh.”
Tối nay, nụ hôn của cô là loại thuốc kích tình nóng bỏng nhất.
Trần Cừu An ôm cô lên lầu, Phác Ngọc hôn anh hăng say, tình ý trần trụi mãnh liệt. Quần áo rơi xuống từng món tới tận cửa phòng, Trần Cừu An nâng mông cô lên, cô bưng mặt anh, dùng môi miêu tả đường nét khuôn mặt anh.
Anh đỡ cô dựa vào cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-darwin/2104374/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.