Edit: Tybeo & Mina
Tống Từ lên máy bay, Phác Ngọc dọn dẹp nhà cửa, hôm sau trở về thành phố Bắc, Trần Cừu An đến sân bay đón cô, anh vừa tham dự hội nghị, một thân tây trang, Phác Ngọc lên xe, cả người dựa vào lòng anh.
“Có mệt không?”
Phác Ngọc không nói gì, chỉ nằm trong ngực anh, ngửi mùi hương bách tùng trên người anh. Không biết Phác Ngọc ngủ bao lâu, khi tỉnh lại trời đã tối, cô vuốt vuốt tóc đi ra ngoài, Trần Cừu An đang ở phòng khách, nghe tiếng động quay lại nhìn cô.
“Ngủ ngon không?”
Phác Ngọc gật gật đầu, tinh thần đã khá lên nhiều.
“Anh đi nấu cơm, em muốn ăn gì? Mì được không?”
Trần Cừu An mặc tạp dề kẻ ô, trong tủ lạnh có súp gà dì giúp việc nấu sẵn, anh rán ba quả trứng gà, lúc nước sôi thì bỏ chúng vào. Bưng mì lên, thấy Phác Ngọc ngồi trong sân, liền đi ra ngoài tìm cô.
Sao sáng trăng lưỡi liềm, tường vi Pháp trong sân nở rộ, cánh hoa khoe sắc, trông rực rỡ lại đẹp đẽ. Cô ngồi trên ghế dài, không biết đang nghĩ gì, người gầy đi rất nhiều, anh đi qua, vòng tay ôm lấy cô cười nói: “Buổi tối nhiệt độ thấp, sao không mặc thêm áo vào.”
Phác Ngọc dựa vào anh, Trần Cừu An biết trong lòng cô không dễ chịu.
“Đi ăn cơm được không, cả ngày nay em không ăn gì rồi.”
Hai người nắm tay đi vào phòng ăn, Phác Ngọc không thích có người ngoài trong nhà mình, dì giúp việc cứ hai ngày mới đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-darwin/2104372/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.