Edit: Baby Blue 
Beta: Cú 
Đồng hồ báo thức còn chưa reo thì Du Khuynh đã bị Phó Ký Trầm kéo dậy khỏi giường: “Còn ngủ nữa, dậy mau.” Một tay anh nắm cổ tay cô, tay còn lại nắm cổ cô. 
Chẳng biết thương hoa tiếc ngọc tí nào. 
Du Khuynh vùng vẫy mở mắt ra, còn chưa kịp nhìn rõ người đàn ông trước mắt, phịch một tiếng lại nặng nề khép lại, thật sự rất buồn ngủ. 
Vừa buồn ngủ vừa mệt. 
Cho dù đau nhức khắp người nhưng cô vẫn miễn cưỡng chống người ngồi dậy. 
Cô còn cho rằng bản thân ngủ không say đến không nghe thấy tiếng chuông báo thức. 
Nhưng nghĩ lại thấy không đúng. 
Tên biến thái Phó Ký Trầm này đều dậy lúc năm giờ, tập thể dục nửa tiếng, tắm rửa mười phút rồi tới công ty. 
Đương nhiên cũng có thể do tối qua phóng túng quá độ nên hôm nay anh dậy muộn thôi. 
“Mấy giờ rồi?” Cô lim dim hỏi. 
Phó Ký Trầm ném quần áo qua: “Năm giờ bốn mươi hai phút.” 
Du Khuynh nghe thấy còn chưa tới sáu giờ lập tức nằm trở lại. Đồng hồ sinh học của cô là sáu giờ rưỡi, còn có thể ngủ thêm nửa tiếng nữa, mỗi phút đối với cô mà nói đều là mạng. 
Hiển nhiên, cô đã quên rồi, tối qua trước khi ngủ bản thân đã hứa một cách son sắt bảo đảm với Phó Ký Trầm hôm nay chắc chắn dậy sớm như thế nào. 
Hôm nay tâm tình Phó Ký Trầm không tệ nên kiên nhẫn hơn bình thường rất nhiều, nếu là ngày thường cô thích dậy thì dậy, anh không rảnh đi gọi cô dậy làm gì. 
Anh chống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-danh-cho-anh/378374/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.