Gió bên hồ khá lớn, mái tóc dài của Du Khuynh bị gió thổi rối, có vài sợi quét lên mặt. 
Cả cô và Phó Ký Trầm đều không quan tâm. 
Bọn họ vẫn giữ nguyên tư thế trước đó, bàn tay hai người chồng lên nhau cùng cảm nhận máy thai, tay kia của cô đang cảm nhận mạch tim đập của anh. 
Trước kia cô có rất nhiều lần thấu cảm với anh, sinh mệnh của cô và anh cũng nối liền với nhau. 
Cá nhỏ có lẽ chơi mệt rồi, dần dần yên tĩnh lại. 
Phó Ký Trầm vén mấy sợi tóc trên mặt Du Khuynh ra sau tai, ngồi xổm xuống đặt một nụ hôn lên bụng cô, “Ba mẹ đều đang ở bên con, ngủ ngon.” 
Du Khuynh hỏi anh, “Còn muốn bắt mạch tiếp nữa không?” 
“Thôi khỏi, anh chợt nhớ ra, bác sĩ chữa bệnh cho người khác được chứ không thể chữa cho bản thân.” Anh rút tay về, thả tay áo xuống rồi bắt mạch cho cô, “Anh bắt mạch cho em.” 
Du Khuynh cười cười, “Thế vấn đề của em nằm ở đâu?” 
Phó Ký Trầm: “Thiếu tình yêu. Tình yêu anh cho em chưa đủ.” 
- - 
Chiều hôm sau, chuông đồng hồ báo thức đúng một giờ mười phút reo lên. 
Phó Ký Trầm tắt điện thoại, nằm về khoảng nửa phút rồi thức dậy. 
Bởi vì năm giờ sáng dậy, buổi trưa trừ phi có chuyện quan trọng lắm nếu không luôn nghỉ trưa tới một tiếng đồng hồ. 
Tắm nước lạnh xong, người anh tỉnh táo hẳn. 
Chiều có một cuộc đàm phán, anh thay áo sơ mi trắng vào. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-danh-cho-anh/2536657/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.