Du Khuynh chưa ăn cơm tối, về tới là ôm ấp với Phó Ký Trầm ngay, sau khi cuộc vận động vật vã này kết thúc cũng tốn hết một lượng lớn thể lực, giờ đói tới mức bụng trước sắp dán vào lưng.
Phó Ký Trầm còn đang hôn cô, phác họa viền môi của cô, từ khóe môi bên này tới khóe môi bên kia, lặp đi lặp lại giống như hôn sao cũng không thấy đủ.
Du Khuynh ôm lưng anh, hai người dựa sát vào nhau lắm rồi nhưng chẳng thể nào khăng khít chặt chẽ không một khe hở như trước kia nữa.
Môi bị anh hôn tới tê dại, cô nghiêng đầu đi, “Hôn chưa đủ hả?”
“Ừm.” Phó Ký Trầm tì trán cô, “Hôm nay anh đọc hết một quyển ‘súp gà độc’.”
Chuyển đề tài quá đột ngột, Du Khuynh phì cười, “Anh còn có thời gian xem ‘súp gà độc’ nữa à? Sau đó thì sao?”
Phó Ký Trầm: “Bị đầu độc rồi.”
“…….”
Du Khuynh không muốn cười anh nhưng cuối cùng không nhịn được, cô cho anh một cái hôn an ủi, “Anh biết rõ đó là súp gà độc mà còn uống, trách ai?”
Phó Ký Trầm đâu phải cố ý đi tìm văn đọc, khi nhìn thấy tiêu đề trong nhóm chat thì tò mò nhấn vào đường link liên kết, đọc xong cả người không ổn lắm.
“Là của Tần Mặc Lãnh gửi vào trong nhóm.”
Anh với Tần Mặc Lãnh có một nhóm chat chung, tất cả thành viên trong nhóm chỉ có tình huống của anh là giống với tiêu đề đó nhất.
Du Khuynh vừa nghe ‘súp gà’ là do Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-danh-cho-anh/2536653/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.