Sau nhiều lần xác nhận rằng khoảng cách giữa cô và Tần Kiêu đang thực sự ngắn lại, Đường Khê xốc chăn xuống giường, chạy một mạch xuống phòng khách tầng một. 
Chỉ khi đã đứng giữa phòng khách, cầm điện thoại nhìn khoảng cách giữa mình và Tần Kiêu còn hơn 700 km nữa, cô giật mình. 
Cô đang làm gì vậy chứ? 
Tần Kiêu còn cách nhà rất xa, chờ đến khi anh về đến nhà cũng phải rạng sáng rồi, giờ cô chạy xuống đây làm gì chứ? 
Trong căn biệt thự yên tĩnh, Đường Khê loáng thoáng nghe được tiếng đập của trái tim mình. 
Cô đặt tay lên ngực, cảm nhận được trái tim đang đập thình thịch của mình, đây chính là cái cảm giác mà cô đã liều sống liều chết muốn kìm lại mấy hôm trước ở Đông thành. 
Cô nhìn xuống khoảng cách đang không ngừng thay đổi trên điện thoại. 
Đường Khê nhớ đến một Tần Kiêu cùng cô nằm nhoài lên bàn ở khách sạn Đông thành, ánh mắt lẳng lặng dán chặt vào cô. 
Nhớ đến một Tần Kiêu chậm rãi cùng cô đi lang thang khắp các con phố. 
Nhớ đến lần hẹn gặp đầu tiên, đến cả mặt anh Đường Khê còn chưa thấy, vừa bước đến cửa phòng đã nghe thấy anh châm chọc Đường Hưng Xương lợi dụng con gái để trục lợi, anh chửi ông ta vô dụng, cũng vì cô mà thở dài. 
Nhớ đến lúc anh bảo vệ cô ở nhà họ Đường vào hôm sinh nhật Đường Hưng Xương. 
Dường như anh vẫn luôn xuất hiện những lúc cô cần anh nhất. 
Những lúc đã quyết tâm rằng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cuong-nhiet-sau-khi-ket-hon-quan-lai/2860072/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.