Trịnh Đình nhanh chóng nhận được video giám sát mà Trần Thích gửi tới.
Đoạn video ghi lại nội dung của mười phút trước, Trịnh Đình mở video trên máy tính, nhấp chuột chậm rãi kéo đến đoạn phía sau, ở phút thứ ba, trên màn hình video xuất hiện hình ảnh anh và Tô Chi bước ra từ trong thang máy.
Trịnh Đình tua chậm lại tốc độ phát video, ánh mắt nhìn chằm chằm vào mặt Tô Chi, quan sát kỹ biểu cảm trên mặt cô.
Lúc từ thang máy đi về phía căn phòng, cô luôn đi ở trước mặt anh, trên mặt mang theo nụ cười, cằm ngẩng cao, mặt mày lộ ra vẻ đắc ý, tươi cười chói lọi động lòng người.
Tâm trạng tốt như vậy, tất nhiên là vì trước đó đã xảy ra chuyện khiến cô vui vẻ.
Trong đầu Trịnh Đình hiện lên hình ảnh vừa rồi ở cửa thang máy, cô kề mặt đến trước mặt mình, ý cười trong veo, giọng nói nhẹ nhàng sáng ngời, trêu đùa gọi anh là chú, giống như một con hồ ly nhỏ mưu mô.
Chú?
Nghĩ đến cách xưng hô này, Trịnh Đình híp mắt lại, cầm lấy điện thoại di động, gọi điện thoại cho Trần Thích.
"Gửi cả video giám sát hành lang tầng hai mươi cho tôi."
"Được, tổng giám đốc Trịnh." Trần Thích lập tức đáp lại, trước khi Trịnh Đình cúp điện thoại, hỏi: "Anh muốn theo đuổi cô Tô sao?”
Trịnh Đình không chút do dự trả lời: "Đâu có.”
Trần Thích: "Vậy tại sao anh lại xem video giám sát của cô Tô.”
Camera giám sát là do Trần Thích tự mình đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cuong-nhiet-sau-khi-ket-hon-quan-lai/2859968/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.