Tô Chi cúi người xuống để Trịnh Đình tựa vào vai mình, đỡ anh đi vào thang máy.
Cánh tay Trịnh Đình ôm lấy lưng cô, hơn phân nửa cơ thể tựa vào người cô. Anh không dùng sức mà chỉ ôm hờ lấy người, không nỡ thật sự đè lên người cô.
Tô Chi không cảm nhận được sức nặng của anh, rũ mắt nhìn dáng vẻ "tập tễnh" của anh, lo lắng hỏi: "Anh đi như vậy có đau hay không, anh cứ dựa vào người tôi đi.”
Trịnh Đình nhỏ giọng nói: "Không sao đâu.”
Trên người anh bị nước mưa thấm ướt đẫm, khuôn mặt đầy nước, Tô Chi ấn nút tầng thang máy, lấy tay rút một tờ giấy từ trong túi ra, nghiêng người lau mặt cho anh.
Tay cô cầm khăn giấy, lau từng chút một từ trán anh xuống, khi ngón tay lướt qua môi anh, Trịnh Đình đột nhiên đưa tay lên nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của cô.
Mí mắt anh rũ xuống, một giọt nước đúng lúc trượt xuống từ trên trán anh, đọng lại trên lông mi dài của anh. Cả người ướt sũng khiến cho khuôn mặt với những đường nét lạnh lùng cứng rắn của anh thêm vẻ nhu hòa.
Tô Chi nhìn đôi mắt đen nhánh của anh, liếc thấy ngón tay mình còn đặt trên môi anh thì rụt ngón tay lại, tay nắm thành quyền, giật cổ tay khỏi tay anh.
Trịnh Đình nhìn mặt cô một cách chăm chú, bàn tay anh nắm lấy cổ tay cô không buông, đáy mắt hiện lên ý cười.
"Em đang làm gì vậy?"
Tô Chi: "Lau mặt cho anh.”
Khóe môi Trịnh Đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cuong-nhiet-sau-khi-ket-hon-quan-lai/2859950/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.