Trịnh Đình vừa dứt lời, cánh tay anh ôm eo cô hơi dùng sức, ôm cô lật người lại.
Vị trí hai người đổi cho nhau, Tô Chi bị anh đè xuống ghế sofa, cổ tay bị ghìm chặt không thể nhúc nhích, cô nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm của Trịnh Đình, cuối cùng cũng biết sợ.
Trịnh Đình chăm chú chú nhìn mặt cô, khuôn mặt anh tuấn càng sát gần, bây giờ cô mới hiểu được người đàn ông này bảo “nói chuyện làm thế nào để miệng cô mềm hơn” nghĩa là sao. Mí mắt Tô Chi khẽ run lên, luống cuống trừng anh, giả vờ bình tĩnh: “Anh muốn làm gì, anh buông tôi ra."
Hai chân Tô Chi đạp loạn trên sofa, sau khi giãy dụa mà không có hiệu quả gì thì cô lại tức giận, bắt đầu mắng anh: “Trịnh Đình, tên lưu manh già nhà anh, anh bắt nạt một cô gái nhỏ như tôi, không biết xấu hổ à.”
Tên lưu manh già?
Sắc mặt Trịnh Đình tối sầm lại, thân thể cao lớn áp xuống tạo thành một cái bóng đỉnh đầu Tô Chi. Anh bị chọc vào chỗ đau, nhưng khóe miệng lại nhếch lên, môi dán lên gò má cô, giọng nói trầm thấp: “Chi Chi, gọi anh.”
“...”
Lại còn bắt gọi anh.
Tô Chi tức giận nói: "Có phải anh bị điên rồi không!”
"Không gọi anh thì tôi sẽ hôn em đấy."
"Thách anh ưm..."
Tô Chi còn chưa dứt lời uy hiếp thì cô đã bị Trịnh Đình nắm cằm bịt miệng.
Anh đúng là dám hôn!
Tên lưu manh này.
Tô Chi tức giận muốn cắn nát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cuong-nhiet-sau-khi-ket-hon-quan-lai/2859948/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.