Sáng hôm sau, hai người tỏ ra như đêm qua chưa từng xảy ra chuyện hôn hít, ỡm ờ. Cả hai đều bình thản ngồi ăn sáng. Sau đó, Giang Long đến công ty, Bách Diệp ra công trường.
Mặc dù đã có lời hòa hoãn của Giang Long nhưng Bách Diệp vẫn ra sức đốc thúc để hoàn thành nghĩa vụ càng sớm càng tốt, giờ còn thêm “vật vã” vì chưa biết xử lý vụ thỏa thuận với Tuấn Ngọc ra sao. Chắc chắn không thể chụp ảnh Giang Long được nữa rồi, phải nói khéo làm sao để chính cậu ta hủy hợp đồng mới được.
May sao, chẳng cần Bách Diệp phải tư duy nhiều, Tuấn Ngọc đã chủ động gọi điện tới. Chuyện là sau khi email đầu tiên gửi ảnh Giang Long được truyền đi từ hệ thống mạng biệt thự, Giang Long đã nhận được thông báo của ban bảo vệ. Hòm thư người nhận là … chẳng khiến anh mất giây nào cũng hiểu được vấn đề. Chờ đến hôm Bách Diệp quẳng điện thoại chạy lấy người, Giang Long mới gọi cho Tuấn Ngọc, buông đúng một câu “Xóa hết”. Cậu chàng run như cầy sấy, suýt nữa thì khóc luôn qua điện thoại. Sau khi cúp máy, cậu chàng vội vã xóa sạch ảnh, từ máy tính đến trong email, thậm chí còn sợ đến không còn cảm thấy tiếc rẻ. Tuấn Ngọc biết vụ ảnh ọt này không thể tiếp tục, liên lạc với Bách Diệp mấy lần không được, mãi đến sáng hôm nay gọi mới có người bắt máy:
- … Anh Bách Diệp?
- Tôi nghe đây.
- Anh… tôi có chút việc… nên thỏa thuận lần trước của chúng ta… thôi nhé.
Bách Diệp mừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cung-giong-nhu-tien-vay/189670/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.