Tay nghề của thợ cắt tóc cũng khá ổn áp, Cố An Thành chỉ vào đầu Trần Viễn hình dung cho hắn muốn cắt như thế nào, khi cắt xong lại giống y hệt như Cố An Thành đã nghĩ.
Trần Viễn hơi gầy lại thiên trắng, cậu có khuôn mặt nhỏ nhắn không thích hợp với kiểu tóc quá ngắn, Cố An Thành bảo thợ cắt tóc cắt sao cho cậu không bị cản tầm mắt là được, hai bên thái dương và gáy thì cạo ngắn đi một chút khiến đỉnh đầu càng có vẻ được xoã tung hơn, sau khi cắt xong Trần Viễn vội vàng nhìn về phía Cố An Thành, Cố An Thành xoa xoa đầu cậu: “Nhìn đẹp lắm.”
Câu đánh giá rất đúng trọng tâm, Trần Viễn hiểu rõ không nên có suy nghĩ gì khác nhưng lại nhịn không được mà vui vẻ trong lòng, cậu ngượng ngùng đứng lên, nhỏ giọng nói lời cám ơn với thợ cắt tóc.
Thợ cắt tóc cất đi cây kéo và dao cạo vui vẻ nói: “Không cần khách sáo, anh của cậu không để cho tôi tùy tiện cắt, nếu cắt ngắn thêm chút nữa để lộ ra cả gương mặt xinh đẹp bảo đảm sẽ khiến các cô gái mê mệt đến muốn hét lên.”
Trần Viễn cực kỳ lúng túng: “Không, không cần đâu ạ…”
Cố An Thành thấy nhìn bản thân Trần Viễn xin giúp đỡ thì đưa tay kéo người đến bên cạnh: “Đẹp mắt thì giữ lại để mình nhìn là đủ rồi.”
Thợ cắt tóc cảm thấy tuổi của hai người không lớn lắm, cứ tưởng rằng đang nói đùa, cũng cười đùa theo: “Đúng, đồ tốt thì không thể chia sẻ.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-tra-cong/3439714/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.