Buổi sáng tinh mơ....những ánh sáng chiêu len lỏi qua khung cửa sổ.
Trịnh Hàn đã thức giấc từ lâu.....Anh ôm chầm lấy Mỹ Tuệ.....Nhìn vào gương mặt hao hụt của cô.....dạo này tự dưng cô gầy đi , mặc dù cô có thai, nhưng dáng người rất thon, chỉ có bụng nhấp nhô một chút.
Anh đưa tay sờ vào sóng mũi cô, sau đó đến má, Anh hôn nhẹ lên trán cô.....Sự đụng chạm của anh khiến cô tĩnh giấc.Mỹ Tuệ đưa tay dụi dụi mắt, rồi từ từ mở mắt, Nhìn thấy gương mặt anh cô cứ tưỡng bản thân chưa tĩnh ngủ.....Anh nhìn cô cười một cái.
- Chào buổi sáng!
- Áaaaa.......
Vừa hét cô vừa đẩy ngã anh xuông giường.
- Sao anh lại ở phòng tôi!
-Em nhìn kĩ lại xem đây là phòng ai?
Cô bất giác nhìn xung quanh thấy căn phòng này không phải là của mình.....liền nhức óc suy nghĩ....." À hôm qua mình chăm sóc anh ta rồi ngủ quên mất....mà sao mình lại ngủ trên giường cùng hắn cơ chứ????....Ngàn câu hỏi xoay quanh đầu cô."
- Thì là phòng anh.....hôm qua rõ ràng tôi chăm sóc anh sau đó ngủ quên mất, mà sao tôi có thể nằm trên giường anh chứ?
Trịnh Hàn đứng dậy phủi quần áo mình lại cho ngay ngắn rồi đáp cô.
- Làm sao tôi biết được ,chẳng phải đêm qua em là người chăm sóc tôi sao, chắc em tự lên giường nằm đấy!
Cô suy nghĩ một hồi, thân xác vẫn còn ngồi trên giường.
- Chắc là tôi mộng dù nên mới lên giường
nằm với anh.À mà anh không sao chứ???
- Em nghĩ xem tôi có sao không???
- À thì.......!
Mỹ Tuệ mới vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-tong-tai-va-co-vo-bac-si/162351/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.