Không biết mình bị làm sao. Cảm thấy không thể thở nổi. Cảm thấy mình sắp chết đi. Cảm thấy mình sẽ nổ tung mất.
Đừng tưởng rằng tôi chưa từng nghĩ tới cái chết. Cho dù tôi chỉ là, một thằng ngốc, thì cũng biết chết là gì.
Đó là được giải thoát, được miễn mọi sự đau khổ.
Đó là không cần tự hỏi, cũng chẳng cần yêu.
Vì sao bọn họ lại thấy tình yêu của tôi buồn cười như vậy chứ? Chẳng lẽ tình yêu của thằng ngốc thì nhất định sẽ buồn cười sao?
Bọn họ không hề biết tôi đau khổ cỡ nào, làm sao bọn họ dám cười nhạo tôi điên cuồng chứ?
Sao bọn họ dám đối xử với tôi như động vật! Tôi không cần tiêm! Tôi không muốn bị trói! Vì sao lại trói buộc đầu óc tôi, lại muốn trói buộc cả chân tay tôi! Tôi không cần bác sĩ! Không cần luật sư! Không cần thuốc!
Tôi chỉ muốn Chu Điệp Ngữ.
Không biết phải làm sao nữa. Không biết rốt cuộc phải làm sao mới giữ được cô ấy, mới có được cô ấy.
Điệp Ngữ, tôi chỉ muốn cùng chị mà thôi.
Tôi chỉ muốn yêu chị thôi mà.
Đây là việc duy nhất tôi muốn làm.
Vì sao chị lại muốn làm tôi đau như vậy…
********** **********
Lúc bác sĩ xoay người, Trạc Sướng đã lấy trộm điện thoại di động trong túi ông.
Nhẹ nhàng dùng hai ngón tay gắp ra.
Khuôn mặt tái nhợt, để nó ở trước ngực. Chịu đựng mũi tiêm và dây thừng.
Nửa giờ sau, cậu dùng di động xâm nhập vào hệ thống an toàn của biệt thự. Ngón tay ấn bàn phím như bay, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-toi-giong-cut-cho/1716090/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.