Cô nghe thấy tiếng khóc, từ chỗ sâu trong bóng tối truyền đến, giống như linh hồn không cách nào yên nghỉ. Cảm thấy âm thanh này rất đáng thương, nhưng lại không nhìn thấy.
Có lẽ là Hải Sinh chăng?
Anh biến mất ở bãi đá, không cách nào trở về nhà. Cô tìm theo tiếng khóc mà vẫn không tìm thấy.
Không dám nằm ngủ nữa, cảm thấy âm thanh kia quá thê lương, cô không dám nghe tiếp nữa.
Điệp Ngữ mở mắt.
Khuôn mặt Trạc Sướng xuất hiện ở trước mắt.
Cô trợn to mắt, không phát ra được âm thanh nào.
Mắt Trạc Sướng rất đỏ, như một con dã thú.
“Trạc…” Cô chỉ mới phát ra một chữ, miệng đã bị một cái tay ươn ướt mặn mặn che lại, mạnh mẽ làm cô đau đến mức chảy nước mắt, kinh hoàng nhìn cậu.
Trạc Sướng tức giận, đột ngột kéo áo Điệp Ngữ ra, vải áo xẹt qua thân thể cô.
Nước mắt Điệp Ngữ chảy ra, cao giọng kêu cứu nhưng lại không phát đươc ra âm thanh nào.
Cô vung tay lên, đánh lung tung trong không trung. Hai chân cũng đá lung tung.
Trạc Sướng khỏe ngoài sức tưởng tượng của cô. Cậu ngồi trên người cô, đè hai chân cô lại, một tay che miệng cô, tay kia thì xé quần áo của cô, để mặc cho hai tay cô hoạt động lung tung.
Nước mắt cô chảy ra, từng dòng từng dòng. Hoảng hốt, hỗn loạn. Loại hoảng hốt này gần như điên cuồng.
Cho đến khi cả người cô lạnh lẽo, trần truồng như trẻ sơ sinh, dưới ánh mắt của Trạc Sướng, không có gì che giấu.
Trạc Sướng ngóng nhìn cô.
Hốc mắt cậu đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-toi-giong-cut-cho/1716089/chuong-13-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.