Đứa bé nằm trong chiếc nôi màu hồng ngủ ngon lành, khóe miệng như đang mỉm cười. Con đang mơ một giấc mơ đẹp chăng sau khi được trở về từ cõi chết. Chắc con không biết rằng mình là một đứa trẻ bị chối bỏ, con không biết rằng con bị chính mẹ ruột của mình từ chối và vứt con đi mặc cho ngoài trời nắng gió, mặc cho đủ loại côn trùng cắn đỏ người con, mặc cho con khóc thét đến nỗi giọng con lạc đi. Nhưng không sao, mọi chuyện đã qua rồi, con được bác sĩ Minh Kiên đẹp trai cứu sống, con được các cô y tá nâng niu yêu thương và chăm sóc. Và sắp tới đây, con sẽ có một gia đình. Chắc chắn là vậy.
Những ngón tay tôi lướt nhẹ trên làn da mỏng manh mịn màng của bé, đứa trẻ tôi nhặt được ở trong thùng rác bên cạnh gốc cậy to phía trước chung cư nơi tôi sống. Nhìn con bé ngủ không khác gì một thiên thần. Tôi không quen phán xét người khác, nhưng tôi thật sự cảm thấy căm ghét người mẹ của con bé. Là một người mẹ, sao lại có thể tàn độc với con mình như vậy. Tôi có thế cảm thông với những nỗi khổ và khó khăn của họ, vứt đi khúc ruột của mình là điều không hề dễ dàng. Nhưng đã sinh con ra đời này rồi, cho dù không cần con nữa, thì cũng hãy giữ lại cuộc sống cho con chứ. Họ có thể vứt con ở trại mồ côi, có thể vứt con ở cổng chùa hoặc bất cứ nơi nào đó mà người khác có thể dễ dàng nhìn thấy và cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-thien-than/2556216/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.