Men theo cuối dãy hành lang của Tokyo Daigaku, hướng mắt sang phải, bạn sẽ thấy một bức tranh tuyệt mỹ của tạo hóa. 
Trên nền cỏ xanh mượt, hàng đá lát nên màu bạch sắc phản ra nhè nhẹ làn tia nắng mỏng manh. 
Dưới tán cây anh đào xa xa, những chiếc lá xanh biếc buông rũ, mềm mại phất phơ, tịch dương xiên xiên, cô gái với vẻ mặt say mê nhìn chàng trai đang nằm xoài lên cỏ. Hai tay anh gối đầu, khép hàng lông mi rậm rạp. 
Mi anh dài quá, lại cong nữa, hẳn là đã hại không biết bao nhiêu con gái nhà lành rồi. 
Chỉ mặc trên người một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản, không tiết họa, kết hợp với chiếc quần âu. Mái tóc đen nhánh, cùng làn cỏ xanh, những sợi tóc cũng đùa nghịch với gió, nhẹ nhàng bay bay. Thật là khung cảnh thần tiên, thật khiến người ta khó rời mắt. 
"Đừng nhìn nữa. Không phải ánh mặt trời mà tôi sẽ bị ánh mắt của cô thiêu đấy." 
Vội vàng thu lại tầm nhìn, luống cuống chuyển sang hướng khác. Lệ Băng nhỏ giọng: "Xin lỗi. " 
"..." 
"..." 
Không gian lại chìm vào yên tĩnh. 
Một con bướm vàng lướt nhẹ rồi đậu lên tóc anh. Hàng lông mi khẽ lay động, mở ra một đôi hắc ngọc, huyền ảo mà vô tận. 
"Từ bây giờ, cuộc sống của cô sẽ khó khăn đấy." 
"Ừm..." Cô gật nhẹ đầu "Mấy chuyện này không làm khó được tôi. Senpai yên tâm." 
(Na: senpai có nghĩa là đàn anh, đàn chị đi trước. Tức là anh chị khóa trên.) 
Anh không phản ứng gì, chỉ quay đầu sang nhìn cô: "Tên tôi là Uhara 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-quy/200486/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.