Thần Vũ hoảng loạn đi tìm khắp trường hỏi mọi người xung quanh thì không ai biết, anh như phát điên lên vội gọi cho Hạ Vũ và Tư Hoàng cùng tìm tốc đọ của họ rất nhanh nhưng đã đến xế chiều không ai có thể tìm được thông tin nào của cô, Thần Vũ như mất lý trí hét lên.
- Con mẹ nó.
Hai cậu bạn bên cạnh cũng không biết an ủi ra sao đành vỗ vai trấn an anh sau đó về nhà. Đến tối chưa thấy Tịnh Y về thì Tử Ân gọi cho anh.
- Alo?
- Cậu có định đưa em gái tôi về không đấy suốt ngày bám dính lấy nhau.
- Cô ấy bị bắt cóc rồi.
- Cái gì?
- Cậu điếc à?
- Tôi muốn hỏi là tại sao đang yên đang lành con bé bị bắt cóc được, con bé không hề gây hấn thù hằn gì với ai, tại sao lại bắt cóc, đừng bảo mấy đứa con gái quanh cậu thấy ganh tị nên bắt cóc em gái tôi đấy nhé.
- Không thể như thế được, mấy người đó sau vụ của Tuyết Giang đã không ai dám đụng đến cô ấy, tôi vẫn không thể biết tại sao nữa, tạm thời cậu lựa lời nói với ba mẹ cậu giúp tôi, nhanh thôi tôi sẽ tìm ra cô ấy.
- Ừ tôi tin ở cậu, mong cậu đừng làm tôi thất vọng.
Tối hôm ấy Thần Vũ đã liên hệ lại với đàn em trước đây để đi tìm cô, anh thức đêm dòng dã lo lắng tìm cô gương mặt thể hiện rõ sự mệt mỏi nhưng tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-quy-vuong-thi-lam-oanh/2657763/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.