Rốt cuộc cô cũng được giải thoát khỏi bữa ăn nặng nề đó. Bát đĩa mau chóng được thu dọn, thế vào đó là bánh điểm tâm và trà. Khánh Linh lí lắc chạy tới phía sau Trần uy đưa tay massage vai cho ông lấy lòng:
- Bác Uy, con mới học được phương thức massage giúp thư giãn tinh thần từ bác sĩ riêng của gia đình con, hay là để con massage cho bác nha.
Ông mỉm cười, vỗ nhẹ tay cô ấy tỏ ý hài lòng. Lúc bấy giờ mới quay ra hỏi chuyện cô:
- Cô Hà Phương, bố mẹ cô làm nghề gì?
Hà Phương đang chăm chú quan sát sự tinh xảo của chiếc cốc sứ dùng để uống trà, khi nghe ông ấy hỏi khẽ giật mình, cố gắng áp chế tâm trạng đáp lại:
- Dạ, thưa bác, ba mẹ cháu làm công nhân viên chức ạ.
Ông khẽ nhếch miệng trưng ra một nụ cười giễu cợt:
- Giống như người ta hỏi cô đang ăn những món gì thì thay vào đó cô lại nói cô đang ăn trưa. Tôi cần câu trả lời cụ thể.
Giọng nói đầy quyền uy khiến cô bất giác rét lạnh vội nói:
- Dạ, ba mẹ cháu là nhân viên tín dụng của ngân hàng nông nghiệp ạ.
Gật đầu như chấp nhận câu trả lời đó, ông khẽ quay lại nói với Khánh Linh:
- Con ra kêu người làm qua thư phòng lấy cho bác điếu Cigar
Khánh Linh thông minh tự hiểu rằng ông đang muốn mình tránh mặt, vì thế rất phối hợp tươi cười mà nói:
- Dạ, bác Uy để con đi lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-nang-e-tu-ky/2284931/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.