Ngày hôm sau Tuấn Anh không cho Mạc Toàn đưa đi làm nữa, cậu tự mình đi taxi tới. Hôm trước sau khi trở về nhà cậu còn chẳng cho anh bước vào nhà cậu. Một đêm ấy cả hai cùng chẳng thể ngủ, mỗi người đều suy nghĩ viển vông, tự mặc cảm, tự nghĩ, rồi lại tự đau lòng.
Vì một tay cậu còn đang bó bột cho nên những việc mà Eric phân công cho cậu làm không quá nặng, chủ yếu là rà soát kiểm tra lỗi. Mọi người cũng biết trình độ của cậu cao hơn, họ cũng không phải kiểu người ghen tỵ, mà ngược lại họ thừa nhận điểm mạnh của cộng sự mình. Vì vậy có nhiều vấn đề họ không ngần ngại mà thỉnh giáo lẫn nhau, đương nhiên người được hỏi cũng không ngần ngại mà chia sẻ. Vì một tập thể như vậy nên mọi công việc đều được giải quyết êm xuôi.
Hôm nay Mạc Toàn có cuộc họp quan trọng, anh đã ra khỏi công ty từ sớm rồi. Lúc này cũng đã là mười bảy giờ tối, khi mọi người đang chuẩn bị tan ca thì anh mới trở về. Vừa đi vừa liên tục thảo luận cùng Tùng Lâm vài chuyện. Lúc đi ngang qua phòng Tuấn Anh, anh không tự chủ được mà ngừng nói nhìn vào. Tùng Lâm cũng nhìn thấy điều đó, cậu khẽ nhướng mày cười ý vị. Cậu cũng là cảm thông cho cậu chủ nhỏ của mình lắm chứ, cái con người quá đỗi ngốc nghếch này!
Sau khi thảo luận xong, ngồi trong phòng của Mạc Toàn, Tùng Lâm tự mình lấy nước rồi ngồi xuống ghế.
- Toàn, cậu định cứ như này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-mot-ga-trai-bao-hen-mon/2611972/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.