“ T...Thiên Tuyết ” Lục Bách Ngôn tiến lại chỗ cô, giọng nói anh run rẩy.
Choang. Tô Thiên Tuyết làm rơi luôn cái dĩa trong tay mình. Mọi người trong buổi tiệc cũng bị thu hút bởi tiếng động có phần hơi lớn kia. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía ba người đang đứng cạnh nhau.
Tô Thiên Tuyết quay người lại, trực tiếp xác nhận người vừa gọi tên mình chính là Lục Bách Ngôn. Cô bất ngờ, khi gặp lại anh ở đây. Đúng là trái đất thật nhỏ bé, trốn suốt 8 tháng qua vậy mà bây giờ lại vô tình gặp nhau ở buổi tiệc của đối tác.
“ Đ...Đúng là em rồi, thật sự là em ” Lục Bách Ngôn nắm lấy hai bã vai Tô Thiên Tuyết, xúc động, mừng rỡ.
8 tháng tìm kiếm ròng rã không có kết quả. Ấy thế mà cô lại ở ngay thành phố X bên cạnh.
“ Cậu làm gì vậy, buông em ấy ra ” Hồng Quân đẩy Lục Bách Ngôn ra rồi chắn ngang trước mặt Tô Thiên Tuyết che chở cho em họ mình.
" Anh tránh ra, cô ấy là vợ tôi ” Lục Bách Ngôn tức giận, trợn mắt nhìn thẳng về phía Hồng Quân, mắt đối mắt.
“ Vợ cậu? Thật nực cười ” Hồng Quân cười chê Lục Bách Ngôn vô cùng.
“ Không phải Lục tổng đây có người mình yêu rồi sao, thiết nghĩ bây giờ cậu nên ở bên cô ta rồi chứ nhỉ!”
“ Tôi khuyên anh tốt nhất đừng xen vào chuyện người khác ” Hồng Quân là cái thá gì chứ mà lại dám xen vào chuyện của anh.
“ Đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-luc-tong/3718047/chuong-35.html