Tô Thiên Tuyết rời đi trong cảm xúc buồn bã, đau khổ thì trên giường Lục Bách Ngôn lại chìm đắm vào giấc ngủ ngọt ngào của mình. Miệng còn nở một nụ cười thật tươi, chắc là đang nằm mơ chuyện gì đó rất vui.
“ Bách Ngôn, anh về rồi à ”
Trong mơ Lục Bách Ngôn vừa mới đi công tác về, lần này anh đi cũng hơn nửa tháng. Xa vợ làm anh không chịu nổi. Anh còn đặc biệt mua quà về cho Tô Thiên Tuyết.
“ Vợ có nhớ anh không!” anh ôm cô vào lòng, còn hôn lên trán cô “ chụt ”
“ Nhớ, em nhớ anh nhiều lắm chồng ơi ” tuy rằng ngày nào hai người cũng gọi video cho nhau, nhưng hình hình làm sao bằng người thật cơ chứ.
“ Ngoan, thưởng cho em ” Lục Bách Ngôn lấy hộp quà ra tặng cô.
“ Đây là...” quà là một sợi dây chuyền được làm bằng kim cương đỏ, nhìn sơ cũng đủ biết rất là tốn kém.
Đối tác lần này có mời anh đi một buổi triển lãm trang sức, từ trước đến nay cũng chưa từng tặng em món quà nào nên anh mới mua nó tặng em.
‘Cảm ơn anh, em yêu anh Lục Bách Ngôn"
“ Ưm... Thiên Tuyết? ” sáng hôm sau Lục Bách Ngôn dậy khá sớm, nhưng lúc anh quơ tay qua bên cạnh thì thấy hơi trống trải, hơi ấm cũng không còn sót lại phần nào.
Bỗng chốc Lục Bách Ngôn có linh cảm không tốt một chút nào, tim cũng hơi nhói đau. Nhưng nghĩ đến điều đó là không có khả năng, đêm qua cô đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-luc-tong/3715996/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.