Lục Bách Ngôn không trả lời Thục Uyên, nhưng khi bị hỏi anh lại có phần bất ngờ. Rung động với Tô Thiên Tuyết là điều Lục Bách Ngôn chưa từng nghĩ đến. Anh không biết đến hiện tại thì có đó phải gọi là rung động hay không nhưng lại từng có sự nhung nhớ, sự quan tâm đến cô. Ngay cả khi anh là một người kiềm chế rất giỏi nhưng một lần vừa làm cùng cô thì anh đã bị nghiện. Cũng như lúc biết cô xảy thai thì anh lại sợ hãi tột độ, sợ cô sẽ rời khỏi anh, sợ cô sẽ hết yêu anh.
Lúc Tô Thiên Tuyết nói sẽ ly hôn để giải thoát cho mình, Lục Bách Ngôn lại cảm thấy lòng dạ mình bồn chồn, bất an. Trong đầu anh chỉ có một suy nghĩ sẽ giữ cô lại thật chật, mà không dám lơ là đi một chút nào cứ sợ cô sẽ biến mất ngay khi mình buông thả.
Hay khi thấy cô mất kiểm soát mà ngất đi, đến lúc cô tỉnh lại thì lại không nhớ tại sao mình lại ngất anh lại càng mừng nhưng cũng thấp thỏm không thôi.
Không lẽ những cảm giác đó chính là anh đã rung động với cô nhưng anh lại không hề biết.
“ Từ nay về sau, chúng ta sẽ không còn liên quan gì nữa. Còn chuyện cô đẩy Thiên Tuyết tạm thời tôi sẽ không tính sổ với cô, cô cũng nên biết thân biết phận mình đi. ” Lục Bách Ngôn cũng không tàn nhẫn đến nỗi ra tay với phụ nữ, mà người đó lại từng được mình yêu thương.
Nhưng anh không biết khoảnh khắc anh tha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-luc-tong/3715061/chuong-27.html