"Đúng là tôi tác thành cho hai đứa nó loại đàn bà không đẻ được thì giữ lại có ích gì" Đứng trước mặt cô
"Bà nói gì vậy" Lục Thiên Quân nghe không hiểu lời bà
"Con không sinh cháu cho bà được thì bà liền đuổi con đi à"
"Giữ cô lại chỉ nuôi tốn cơm tôi thôi. Không hiểu vì sao lúc ấy tôi lại cho cô kết hôn với cháu tôi đúng là có mắt như mù"
Lục Thiên Quân như chết trân anh như hiểu ra sự việc
Lạc Hân không sinh được tại sao không nói với anh. Anh cũng bắt đầu tin chuyện này
Cô bật cười nụ cười này cứ như một hàm ý. Có vẻ cô bất lực rồi cảm xúc không biết diễn tả như thế nào
"Vậy chúc mọi người hạnh phúc" Cô chỉ cho họ 6 chữ rồi bỏ đi
Lục Thiên Quân thấy cô đi anh định bỏ theo thì bà lại
Bà không cho Lục Thiên Quân đi nên giả vờ lên cơn đau nhói ôm ngực
"Thiên Quân bà...bà nhói quá"
Thấy vậy anh bèn chạy lại
"Có sao không bà" Anh lo lắng
"Bà hơi nhói đỡ bà lên giường" Giọng bà dần nhỏ lại
Diễn cứ như thật thế làm anh tin không thôi. Vội vàng đỡ bà dậy lên giường
Sau đó rót cho bà cốc nước. Chuyện của Lạc Hân anh gạt qua một bên
Còn Lạc Hân thì chạy nhanh xuống nhà nước mắt dần rơi xuống. Cô khóc không vì anh bỏ mặc cô mà là vì uất ức mà khóc
Khi bước ra cửa cô ngoáy đầu nhìn lại thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-luc-thieu/2998394/chuong-76.html