Anh ngồi thao thức suốt đêm suy nghĩ về việc của Lạc Hân và cả chuyện của bà
Sáng hôm sau...
"Cậu dậy rồi à. Vệ sinh cá nhân đi rồi ra ăn sáng"
Lạc Hân vừa tờ mờ mở mắt ra thì thấy Tô Thanh ngồi bên cạnh mình. Cô nhẹ giọng nói
"Mấy giờ rồi"
"8 giờ"
"Toàn thân mình lã người hết không còn sức sống nữa rồi" Lạc Hân lượn qua lượn lại trên giường không muốn rời đi
Biết cô là con mèo ham ngủ Tô Thanh lấy tay kéo dậy
"Dậy đi mình làm món cậu thích đấy nếu không ăn nhanh sẽ mất ngon" Sau đó cô bỏ chạy vào phòng bếp
Lạc Hân cũng loạng choạng ngồi dậy đi theo sau...
"Đây uống hết cốc sữa này cho mình" Tô Thanh vội đưa cho cô
"Làm phiền cậu rồi" Cô khiêm tốn
"Gì đâu mà phiền cậu ở chung với mình vui biết bao"
"Vậy Ngải Giai đâu?" Để ý một hồi thì không thấy Ngải Giai
"Anh ấy đi qua nước ngoài làm cái gì đó cho Lục Thiên Quân rồi"
Cả hai cùng nhau ngồi nhâm nhi rồi trò chuyện. Món ăn hôm nay khá đơn giản là bánh mình ốp la
"Làm gì chứ" Cô thắc mắc hỏi
"Mình cũng không biết mà đi cũng lâu rồi tầm vài ngày nữa là về"
"Cậu không đi chung à!"
"Mình đi làm gì ở đây sống một mình tốt biết bao. À mà quên tối hôm qua Lục Thiên Quân gọi cho cậu đấy"
Lạc Hân cũng chẳng mấy quan tâm
"Anh ấy nói gì"
"Hỏi cậu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-luc-thieu/2998392/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.