Tiếng chuông cửa vang lên, trong nhà có người ra 
"Chào cô xin hỏi cô là....cô Hân đúng không ạ" 
Đây là cô người làm lâu năm của nhà gặp lại Lạc Hân cô ấy vỡ òa như muốn khóc 
"Suỵt" Lạc Hân ra hiệu ý là muốn dành bất ngờ 
U U đứng nhìn cũng làm theo hành động đó luôn 
Sau đó Lạc Hân rón rén bế U U lên tay mình rồi ẳm thằng bé vào 
Ba và mẹ cô vẫn chưa hay biết chuyện gì họ đang ngồi xem ti vi 
Lạc Hân nói nhỏ vào tai U U rồi cậu bé cất tiếng 
"Ông ngoại bà ngoại" Giọng nói trong trẻo vang lên 
Nghe tiếng gọi hai ông bà quay lại thấy hai mẹ con thì họ đứng dậy mừng rỡ 
"Lạc Hân con về khi nào vậy. U U của bà lớn quá" Mẹ cô vừa nói vừa ôm hai mẹ con 
Ba cô đứng bên cạnh cũng ôm theo. Nước mắt họ vì xúc động mà đã tuôn rơi 
"U U ngợp thở quá" Bị ôm cho không thấy ánh sáng cậu bé la lên 
"Con bé này về mà không báo gì cả bắt hại cháu bà về mà chẳng ai đón" Mẹ cô bế U U xuống ngồi lên đùi mình 
"Tại cháu của mẹ đấy lúc sáng tự về luôn không hỏi ý con, con phải tức tốc đặt vé bay về luôn nè" Lạc Hân ngước nhìn sang U U 
Hai ông bà có vẻ rất yêu đứa cháu ngoại này vì từ khi sinh ra hai ông bà chỉ được nhìn cậu bé qua mà ảnh nhỏ điện thoại. Trông cậu đáng yêu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-luc-thieu/2998360/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.