“Học được chưa?”
Thấy Phí Nghê im lặng, Phương Mục Dương cười nói: “Nếu vẫn chưa học được, tôi lại dạy em lần nữa. Nếu như tôi có những suy nghĩ không nên có với em, em tuyệt đối đừng nương tay đấy nhé.”
Phí Nghê vứt dùi cui đi, đến trước quạt điện hóng gió, vẫn không nói gì.
“Nếu em thấy mình hiểu rồi thì cứ thử một lần đi, nhỡ chẳng may gặp chuyện thật, không có sức lực chống trả thì biết làm sao bây giờ? Tối nay tôi sẽ dạy tới khi nào em làm được thì thôi. Có muốn thử một lần không?”
Ngoài miệng Phương Mục Dương nói vậy, nhưng chân tay lại bất động. Anh không muốn chọc giận Phí Nghê vào ngày hôm nay.
Phí Nghê bực bội nói: “Có thể đừng đùa kiểu ấy được không?”
“Chẳng lẽ em thực sự yên tâm về tôi thế sao? Nếu như em yên tâm thật, tôi quẳng dùi cui đi vậy.”
Phí Nghê chạy tọt vào phòng vệ sinh, Phương Mục Dương cười cười nhìn theo, còn không quên nhắc nhở: “Nhớ khóa cửa đấy.”
Ở bên trong phòng vệ sinh, Phí Nghê khóa cửa, mở vòi nước, dùng tay vốc nước lạnh vỗ vỗ lên mặt, nhưng dù nhiệt độ trên mặt đã hạ thì tai cô vẫn nóng bừng. Đó chính là bên tai mới nãy sượt qua môi Phương Mục Dương. Lúc Phương Mục Dương tóm lấy tay cô, hai người kề sát bên nhau, trái tim cô đập liên hồi, cũng không biết có bị nghe thấy hay không nữa. Phí Nghê tựa người vào cửa phòng vệ sinh, nhớ lại bộ dạng kém cỏi của mình ban nãy. Bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-ke-thuc-dung/2854140/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.