Chương trước
Chương sau
Trương Ánh Linh đi ra bên ngoài để bắt xe, trong lúc mọi vừa bước ra khỏi cửa thì đã thấy một chiếc xe rất sang trọng chạy đến trước cửa nhà của Phan Văn Trị, từ trên xe một cô gái xinh đẹp bước xuống tỏa ra toàn mùi giàu sang, liếc ngang nhìn Ánh Linh một cái từ trên xuống dưới rồi lại quay người rời đi.

Cô gái đó vừa đi đến cửa thì Phan Văn Trị đã đi ra đón hai người còn ôm nhau thân thiết vui vẻ nói chuyện, Văn Trị cùng với cô gái đó đi vào bên trong nhà Ánh Linh thấy những cảnh này thì giống như tan vỡ cô nhanh chóng bắt được xe tắc xi rồi mở cửa ra ngồi vào kêu bác tài chạy về nhà.

Trên xe Ánh Linh nhớ về những lúc mà Phan Văn Trị đối tốt với mình cảm giác dịu dàng khó tả... nhưng khi nhớ về những câu lúc này Phan Văn Trị nói thì Trương Ánh Linh lại rưng rưng nước mắt nhìn ra phía ngoài cửa kính rời nơi thầm trong lòng:
"Mình quá đổi tin người rồi... nhưng mà trách sao được chứ mình bị thiếu thốn tình cảm mà, đến nỗi người ta chỉ tốt với mình có một chút thôi mà mình lại nhầm là người ta thích mình, đến lúc trở về sự thật... thiệt đúng là một cái tát rất đau, Ánh Linh ơi là Ánh Linh mày quên anh ta là diễn viên sao anh ta có thể giả bộ tốt với mày mà tại sao lại tin thế hả."

Ánh Linh nghĩ xong thì ngước mắt lên dùng tay quạt quạt vào mặt để đừng rơi nước mắt và đừng khóc, vì đã chịu rất nhiều tổn thương rồi nên Ánh Linh chỉ cho là có thêm một cái thì cũng chả sao, tuy là nghĩ vậy nhưng lòng vẫn cứ đau buồn không ngơi.

[...]

Một lúc sau thì cuối cùng Ánh Linh cũng đã về đến nhà của mình, cô đưa tiền cho bác tài rồi mệt mỏi mở cửa xe rồi lại mở cửa nhà bước vào, nhưng khi vào trong thì cô lại bị bất ngờ vì Hàn Xuân, Thiên Nủ, Vũ Minh tất cả điều không đi làm mà ngồi ở trên ghế đợi chờ một gì đó.
Khi ba người nghe thấy tiếng cửa nhà được mở thì đồng lượt nhìn ra chỗ của Ánh Linh, Ánh Linh bất ngờ không hiểu chuyện gì nên lên tiếng hỏi:

"Nè ba cậu bị sao vậy, sao hôm nay lại không đi làm tớ nhớ là hôm nay đâu phải ngày nghỉ đâu chứ có chuyện gì hay sao."

Thiên Nủ giọng nghiêm túc cất lên: "Cậu chưa biết chuyện gì xảy ra à, mau mau đi lại đây ngồi rồi bọn tớ cho cậu coi cái này."

"Hả cái gì cơ sao nhìn cậu nghiêm trọng vậy chứ."

Ánh Linh cởi giày ra rồi nhanh chóng đi đến bàn kéo ghế ra ngồi xuống, Thiên Nủ mở điện thoại của mình lên rồi lấy một bài đăng sớm nhất đưa cho Ánh Linh xem, cô cầm lên đọc những dòng viết được ghi:

"Vào buổi chiều ngày hôm qua, nghệ sĩ Phan Văn Trị và nghệ sĩ Lưu Tư Ngôn đã cùng nhau xuất hiện tại một sự kiện lớn, việc đáng nói là hai người điều thân thiết với một cô gái, lúc đầu các phóng viên thấy cô gái đó đi cùng xe với Phan Văn Trị nhưng một lúc sau lại thấy nắm tay đi vào sự kiện cùng Lưu Tư Ngôn, fans của hai người nghệ sĩ này đang rất là sốt sắng để tìm ra người con gái đi cùng idol của họ, fans của hai người họ cho rằng cô gái đó đã bắt cá hai tay,..."
Trương Ánh Linh đọc xong thì rất là bàng hoàng ngẩn đầu lên nhìn ba người còn lại rời ngơ ngác nói: "Ơ chuyện... chuyện này là sao đây chứ hai người họ đâu là gì của tớ đâu, với lại tại sao lại kiếm tớ làm gì vậy chứ."

Hàn Xuân nghe thấy Ánh Linh hỏi vậy thì cũng đáp lại: "Thế cậu nói cho bọn tớ biết ngày hôm qua cậu đã làm gì còn nữa tại sao lại không về nhà chứ." Vũ Minh và Thiên Nủ cũng đồng thanh nói: "Đúng đó mau nói cho bọn tớ nghe để bọn tớ còn biết để mà giúp."

Đang nói thì Vũ Minh nhìn thấy bộ đồ Ánh Linh đang mặc rất lạ nên lên tiếng hỏi: "Ánh Linh bộ đồ này là của ai vậy sao cậu lại mặc vậy hả, không phải cậu thích áo rộng nhưng đừng rộng quá hay sao với lại đây là đồ còn trai mà đâu phải là đồ con gái đâu chứ, không lẽ.... cậu mau mau kể lại chuyện hôm qua chỗ tớ nghe nhanh lên."

TruyenHD

TruyenHD

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.