Chương trước
Chương sau
Văn Trị bình thản đáp lại: “Thế lúc trước có người nào nói là muốn mở công ty, thì bây giờ tớ tạo cơ hội cho cậu rồi đó còn gì nữa, cứ để Ánh Linh làm trợ lý cho tớ còn cậu thì cứ đi mở công ty của cậu đi.”

Vũ Hàn nghe lời của Văn Trị nói thì để một tay lên tóc xoa xoa nói: “Ừa quên mất chuyện đó thế thì nhờ Ánh Linh cả nha.”

Ánh Linh vui vẻ đáp lại: “Dạ em nhất định sẽ làm tốt công việc của mình ạ... thế bây giờ em xin phép về trước đây ạ không làm phiền anh Văn Trị nghĩ ngơi nữa.”

Vũ Hàn liền đáp lại: “Thế nhà em ở đâu để anh chở em về cho.” Ánh Linh vội xua tay từ chối rồi nói:

“Không cần đâu ạ anh Vũ Hàn cứ làm việc của mình đi, em tự bắt xe tắc xi về được rồi, tạm biệt hai anh.”

Ánh Linh đứng lên vẩy vẩy tay vài cái rồi nhanh chóng rời đi, Phan Văn Trị thấy Ánh Linh gấp gáp như vậy thì lại thấy đáng yêu mà nói:

“Cô bé này làm sao vậy chứ, gặp tớ sao chẳng khác gì gặp ma mà gấp gáp rời đi vậy.”

Vũ Hàn đứng lên liếc Văn Trị một cái rồi nói: “Còn hơn cả ma nữa cơ... về đây tạm biệt nha nghĩ ngơi đi ngày mai còn nhiều lịch trình lắm đó.” Nói rồi Vũ Hàn rời đi một cách ngạo mạn, Văn Trị chỉ cười khinh một cái bất lực rồi chỉ một ngón tay vào bản thân mình mà nói:

“Mình mà còn hơn cả ma sao, đẹp trai như vậy mà đúng là... Vũ Hàn mắt có vấn đề rồi.”

Nói rồi anh cũng rời đi lên phòng để nghỉ ngơi tiếp, còn Ánh Linh thì khi ra tới bên ngoài thì nhảy dựng lên vui vẻ nói lớn: “Aaa... mình có thể làm trợ lý cho anh Văn Trị rồi, cả đời mình cũng không giám mơ tới nữa, à đúng rồi phải mau về nhà để báo tin vui cho ba đứa bồ mình biết mới được.” Ánh Linh nói là làm ngay cô nhanh chống bắt tắc xi để đi về nhà.

[...]



Do nhà của Văn Trị cách nhà của Ánh Linh khá xa nên khi Ánh Linh về đến nhà thì cũng đã năm sáu giờ tối, Ánh Linh lấy ra thẻ để quẹt mở cửa nhà vừa bước vào trong thì một mùi thơm rất sọc thẳng vào mũi cô nở nụ cười tươi rói vừa bước vào vừa nói:

“Mấy cậu nấu gì mà mùi thơm thế.”

Thiên Nủ bưng nồi lẩu ra đặt xuống bếp điện ở trên bàn, xong xui thì quay qua trả lời Ánh Linh: “Cậu về rồi đấy à đang nấu lẩu đợi cậu về nữa thì ăn đây này.”

Ánh Linh đi vào bên trong rồi đáp lại: “Ở đâu ra vậy, cậu mua à.”

Vũ Minh đi đến khoác lấy vai của Ánh Linh rồi nói: “Bé à nghĩ sao vậy, Thiên Nủ mà cậu ấy phải mua sao, bạn trai mới của cậu ấy mua cho đó.” Hàn Xuân từ trong bếp đi ra góp vui: “Đúng đúng nhờ có mẹ Nủ mà hôm nay tụi mình có thể ăn thả ra một bữa rồi đó mau cảm ơn mẹ Nủ đi nào.”

Ba người Hàn Xuân, Vũ Minh và Ánh Linh xếp thành hàng ngang ngay thẳng rồi cũng đồng thanh nói: “Cảm ơn mẹ Nủ vì bữa ăn ạ.”

Thiên Nủ bị chọc nên cười một cái rồi nói: “Thôi thôi, ăn đi, ăn đi đừng chọc tớ nữa nếu còn chọc thì lần sau không mang về cho các cậu ăn nữa.” Cả nhóm vui vẻ cười phá lên rồi cũng nhau ngồi vào bàn để ăn uống đang ăn thì Ánh Linh nhớ lại mình phải thông báo chuyện quan trọng nên vội đặt đũa xuống rồi nói:

“À quên nữa tớ có một chuyện muốn thông báo với các cậu đây này.”

Vũ Minh ăn một miếng đồ ăn rồi cũng đặt đũa xuống quay qua hỏi Ánh Linh: “Hũm chuyện gì vậy bé con chuyện gì mà trong vui vẻ vậy.” Ánh Linh im lặng một lúc vui vẻ nhìn một vòng từ Thiên Nủ, Hàn Xuân rồi tới Vũ Minh rồi nói:

“Tớ được nhận làm trợ lý của anh Phan Văn Trị rồi.”

Cả nhóm nghe xong thì liền tròn mắt rồi vui vẻ, Hàn Xuân kích động đứng lên nói: “Hả cậu nói thật sao, vậy thì cậu mau mau kể cho bọn tớ nghe đi vì sao cậu lại được nhận làm trợ lý vậy.”

Ánh Linh không từ chối mà vui vẻ kể tường tận từ đầu đến cuối cho cả nhóm nghe, mọi người nghe xong thì ai nấy cũng mừng cho Ánh Linh vì ai cũng biết Ánh Linh đã hâm mộ và thích Phan Văn Trị từ lâu bây giờ không phải là cơ hội cho Ánh Linh hay sao cả nhóm cùng lấy nước ngọt thay bia để chúc mừng cho Ánh Linh.



[...]

Một lúc sau khi cả nhóm đã ăn uống xong xui mọi người cùng nhau phụ một tay để dọn dẹp, rồi ai cũng về phòng người nấy để nghỉ ngơi vì một ngày làm việc rất là mệt mỏi.

Ánh Linh tắm xong thì lên giường nằm đang lướt Facebook thì thấy lời mời kết bạn từ Vũ Hàn cô vội đồng ý ngây, lúc Ánh Linh vừa đồng ý xong thì Vũ Hàn đã gọi cho cô, Ánh Linh vội bắt máy để vào bên tai giọng của Vũ Hàn từ bên kia chuyền đến.

[Alo phải số của Ánh Linh không vậy.]

“Vâng đúng rồi ạ.”

[À anh là Vũ Hàn đây, em nhớ một tí xem tin nhắn nha anh có chụp lịch trình ngày mai của Phan Văn Trị qua cho em rồi đó, em cứ xem đi rồi sau này sắp xếp lịch trình cho cậu ta nha, à đúng rồi có thắc mắc gì thì cứ gọi cho anh.]

“Vâng em biết rồi ạ em cảm ơn anh vậy bây giờ để em đi xem cái đã nha, chúc anh một buổi tối vui vẻ.”

“Ừm tạm biệt em chúc em một buổi tối vui vẻ.”

Ánh Linh tắt máy rồi vào phần tin nhắn của cô và Vũ Hàn để xem lịch trình của Văn Trị mà Vũ Hàn gửi qua, Ánh Linh phải bất ngờ đến nói thành lời:

“Chà chà, không ngờ luôn là người nổi tiếng lại bận rộn như vậy, lịch trình của anh Văn Trị dày kín mít luôn rồi này.”

Ánh Linh xem được khoản một tiếng sau thì cô cũng chịu đặt báo thức lúc bốn giờ sáng để thức chuẩn bị đi làm, xong xui thì Ánh Linh dẹp điện thoại đi tắt đèn phòng rồi nằm xuống giường chưa đầy một phút thì cô đã chìm vào trong giấc ngủ vì quá mệt mỏi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.