Văn Trị bình thản đáp lại: “Thế lúc trước có người nào nói là muốn mở công ty, thì bây giờ tớ tạo cơ hội cho cậu rồi đó còn gì nữa, cứ để Ánh Linh làm trợ lý cho tớ còn cậu thì cứ đi mở công ty của cậu đi.”
Vũ Hàn nghe lời của Văn Trị nói thì để một tay lên tóc xoa xoa nói: “Ừa quên mất chuyện đó thế thì nhờ Ánh Linh cả nha.”
Ánh Linh vui vẻ đáp lại: “Dạ em nhất định sẽ làm tốt công việc của mình ạ... thế bây giờ em xin phép về trước đây ạ không làm phiền anh Văn Trị nghĩ ngơi nữa.”
Vũ Hàn liền đáp lại: “Thế nhà em ở đâu để anh chở em về cho.” Ánh Linh vội xua tay từ chối rồi nói:
“Không cần đâu ạ anh Vũ Hàn cứ làm việc của mình đi, em tự bắt xe tắc xi về được rồi, tạm biệt hai anh.”
Ánh Linh đứng lên vẩy vẩy tay vài cái rồi nhanh chóng rời đi, Phan Văn Trị thấy Ánh Linh gấp gáp như vậy thì lại thấy đáng yêu mà nói:
“Cô bé này làm sao vậy chứ, gặp tớ sao chẳng khác gì gặp ma mà gấp gáp rời đi vậy.”
Vũ Hàn đứng lên liếc Văn Trị một cái rồi nói: “Còn hơn cả ma nữa cơ... về đây tạm biệt nha nghĩ ngơi đi ngày mai còn nhiều lịch trình lắm đó.” Nói rồi Vũ Hàn rời đi một cách ngạo mạn, Văn Trị chỉ cười khinh một cái bất lực rồi chỉ một ngón tay vào bản thân mình mà nói:
“Mình mà còn hơn cả ma sao, đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-em-va-anh/3461860/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.