Chiếc xe màu đen chậm rãi tiến vào ngôi biệt thự lớn, quản gia nhanh chóng chạy ra tiếp đón. “Cậu chủ, chào mừng cậu về nhà.”
Cố Tư Vũ không nói một tiếng nào, vốn dĩ anh không muốn quay lại nơi này. Người ở đây gọi anh là cậu chủ? Hừ, chỉ khiến anh cảm thấy bực bội thêm. Anh chưa bao giờ là cậu chủ của nhà họ Cố cả.
Cố Thành Khang và Trịnh Ân đang ngồi ở phòng khách, nhìn thấy Cố Tư Vũ đi vào, Cố Thành Khang đứng lên. “Tư Vũ!”
Anh dừng chân, cuối cùng đi về phía bọn họ, đối mặt với cha mình một cách lạnh nhạt. “Có chuyện gì?”
“Con ngồi đi.” Cố Thành Khang ngồi xuống ghế. “Cũng đã một thời gian dài không về nhà rồi, cũng không cần gấp đi.”
Trịnh Ân vốn dĩ hận cay đắng Cố Tư Vũ, vừa nhìn thấy anh thì sự chán ghét trong lòng liền sôi sục, giọng nói ác ý. “Cậu ta bận trăm công ngàn việc, còn đang phải suy tính nên tống con trai chúng ta vào tù kia kìa, ông bảo cậu ta không gấp sao được?"
Cố Tư Vũ cũng đã quen với thái độ của Trịnh Ân, mấy năm nay cũng không muốn chấp dứt bà ta, chỉ là hôm nay nghĩ tới những chuyện bà ta đã làm khi xưa với Tư Kiều thì liền cảm thấy cõi lòng lạnh đi. “Cố Thành Khang, nếu ông gọi tôi về để người phụ nữ của ông trút giận vô nghĩa thì xin phép.”
“Tư Vũ đợi đã!” Thấy anh đứng lên, Cố Thành Khang liền gấp rút. “Nam Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-em-la-may-man-cua-anh/2024247/chuong-14.html