Cô đi qua một góc khác cách xa anh ngồi, thầm oán bản thân mình đúng là xui xẻo. Khi không lại bị bắt cùng anh trong phòng giam này, nếu Cố Tư Vũ ôn hòa hơn một chút có lẽ cảm giác bất an của cô sẽ đỡ hơn nhưng anh vẫn luôn âm trầm như vậy khiến cô muốn ngủ cũng không dám chợp mắt.
Ai biết được khi cô ngủ anh ta sẽ làm gì?
Thế là Cẩn Mai ngồi đối diện Cố Tư Vũ, anh cũng không ngủ, ánh mắt nhìn vào hư không như đang nghĩ ngợi về điều gì đó.
Sự yên tĩnh quá mức này như một tảng đá đè nặng vào tim khiến Cẩn Mai chịu không nổi nữa, quyết định lên tiếng. “Anh… hôm nay gặp chuyện không vui sao?”
Cố Tư Vũ không trả lời, cũng không biết anh có nghe lời cô nói không, vì cô nói hơi nhỏ.
“Thật ra...tôi biết anh luôn cảm thấy trên đời này không có ai có thể hiểu được những chuyện anh đã trải qua. Nhất là tôi, anh luôn cảm thấy tôi là một người có số mệnh vô cùng tốt, từ nhỏ tới lớn đã trưởng thành trong một môi trường hoàn mỹ toàn diện, người như tôi lại không thể nào hiểu được thế giới của anh.” Giọng nói Cẩn Mai đều đều, trong đêm tối yên tĩnh lại giống như một loại âm thanh du dương dễ nghe. “Nhưng từ nhỏ, tôi đã được nghe mẹ dạy. Cuộc sống, chọn phức tạp là chọn đau thương, chọn giản đơn là chọn hạnh phúc.”
Lần này ánh mắt Cố Tư Vũ khẽ nhúc nhích, nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-em-la-may-man-cua-anh/2024245/chuong-15.html