Cho tới lúc ra ngoài cô mới phát hiện hóa ra hòn đảo này đều đã ngập người của Cố Tư Vũ, bọn họ đều cung kính cúi chào anh. Cố Tư Vũ bế thẳng cô lên một chiếc tàu lớn, An Đồng theo sau anh, cô nhìn cô ấy cô ấy lại nở nụ cười đầy hàm ý đáp lại, thế là Cẩn Mai lại được một phen nóng mặt.
“Chủ tịch… tại sao cả hòn đảo này đều là người của anh vậy?” Cô hỏi nhỏ.
Cố Tư Vũ hơi cúi đầu, nhìn cô. “Tôi mua rồi.”
Cẩn Mai chật lưỡi. “Cũng quá khoa trương rồi, người ngoài không biết còn tưởng anh mà Mafia.”
Cố Tư Vũ không trả lời, Cẩn Mai ngẩng đầu nhìn lên chiếc cằm cương nghị của anh, cô thấy hình như anh đang mỉm cười.
Anh để cô ngồi xuống một toa ghế, lúc này Cẩn Mai mới nhìn xung quanh. Từng chi tiết trong khoang tàu đều
được cân nhắc một cách kĩ lưỡng. Những chiếc tường có lưới che được làm hoàn toàn bằng tay, gây ấn tượng chính là những nội thất bằng gỗ sang trọng, vòm trần cong tinh tế và những khung cửa sổ mở rộng, mang đến quang cảnh tuyệt đẹp của cùng biển xanh ngát.
Không cần hỏi cũng biết đây là con tàu thuộc quyền sở hữu của Cố Tư Vũ. Trong lòng cô cảm thán, Cố Tư Vũ quả nhiên không phải là một người tầm thường. Anh từ một đứa trẻ mồ côi không gia thế không chỗ dựa giờ đây lại sở hữu một cơ nghiệp đồ sộ như vậy, cũng không khó hiểu khi Cố Nam Phong ganh ghét anh.
Nhưng trong quá trình trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-em-la-may-man-cua-anh/2024233/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.