Cố Tư Vũ không nói một lời liền cho xe chạy trên đường lớn. Cẩn Mai nhìn tới nhìn lui xác định tâm trạng của anh không tệ mới thở phào nhẹ nhỗm. “Cố Tư Vũ, anh nói xem một cô gái như Vân Xuyên có phải rất tốt không? Không chịu gò bó, phóng khoáng còn có chút tùy hứng, tôi cũng muốn bản thân có thể làm người như vậy.”
Cố Tư Vũ liếc mắt nhìn cô sau đó lại tiếp tục nhìn đường, cho xe chạy chậm hơn một chút. “Em là tốt nhất rồi.”
Cẩn Mai ngạc nhiên vì câu nói của anh. “Có gì tốt chứ? Dịu dàng, đoan trang, lễ phép, nhu mì, thông minh, lanh lợi?”
Khóe môi anh khẽ động, dường như muốn cười. “Năng lực tự tin của em được di truyền từ anh trai à?”
Cẩn Mai bĩu môi, nhìn ra bên ngoài đường phố, lại phát hiện đây không phải đường về nhà cô. “Đây…chúng ta đi đâu vậy?”
“Đến nhà tôi.”
“Hả?” Cô giật bắn mình, mắt chữ A mồm chữ O nhìn anh, xác định Cố Tư Vũ không phải nói đùa thì gấp tới mức chân tay cũng không yên. “Cố, Cố Tư Vũ… anh đưa tôi tới nhà anh làm gì?”
“Chẳng phải em đồng ý điều kiện đầu tiên của tôi sao? Vốn dĩ tôi định đưa đồ tới nhà em, nhưng hiện tại chưa kịp, hay là em cứ đến nhà tôi ngủ trước.” Giọng nói của anh rất điềm tĩnh như thể đang bàn bạc sáng mai ăn gì vậy.
“Không phải, Cố Tư Vũ, khi đó tôi đồng ý với anh là vì tình thế cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-em-la-may-man-cua-anh/2024206/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.