Chương trước
Chương sau
Vì một số chuyện lùm xùm mà đại tiệc kinh tế quan trọng trên thương trường bị diễn ra muộn hơn so với mọi năm, tuy nhiên ngày hôm nay, đại diện của các gia tộc vẫn tụ họp đầy đủ. Sau chuyện của Trịnh Ân, tứ đại gia tộc trở nên suy yếu vì vậy cần phải thông qua buổi tiệc này tìm kiếm con đường phục hưng cho riêng mình. Hơn nữa mọi người đều truyền tai nhau về chuyện tình tam giác của Trịnh Hân Nghiên, Cố Tư Vũ và thiên kim tiểu thư nhà họ Phan – Phan Cẩn Mai. Một nửa cổ phiếu của Phan thị chỉ sau một đêm bị Joyce thu mua, số lớn cổ đông cũng rút vốn khiến cho tình hình nhà họ Phan như đứng trên bờ vực thẳm, tuy vẫn chưa phá sản nhưng vẫn không khác gì đã chết lâm sàn.


Hơn nữa rất khó khả năng Trịnh gia sẽ lợi dụng buổi tiệc này để công bố hôn sự giữa Trịnh Hân Nghiên và Cố Tư Vũ.


Lúc này bên trong đại sảnh náo nhiệt là thế, ở bên ngoài quan khách vẫn không ngừng ra vào. Trên chiếc xe màu đen vẫn giữ thái độ im lặng, Cẩn Mai vô thức cầm chặt ví cầm tay, cô nhìn ra dòng người náo nhiệt bên ngoài lại càng thấy thêm căng thẳng.


Phùng Tử Sâm nhìn qua, sau đó nắm tay cô. “Đừng lo lắng.”


Cẩn Mai mỉm cười nhẹ, sau đó cô cùng Phùng Tử Sâm xuống xe. Cô khoát tay anh đi tới vị trí cổng ra vào đưa tấm thiệp trong tay cho vệ sĩ sau đó tiến vào trong.


Các phu nhân và tiểu thư thường là đối tượng thích bàn tán chuyện người khác. Hiện tại rầm rộ trong thương trường và báo giới chính là tin tức Phan Cẩn Mai là kẻ thứ ba xen vào chuyện tình thanh mai trúc mã của Cố Tư Vũ và Trịnh Hân Nghiên. Báo chí cũng không tiếc lời đả kích Phan Cẩn Mai, cho rằng cô bề ngoài như công chúa nhưng tâm địa lại xấu xa. Cũng may, cuối cùng người có tình cũng về với nhau.


Mọi người đều cho rằng nhà họ Phan sẽ không tham dự đại tiệc lần này, dẫu sao hiện tại vị thế của Phan gia cũng không như xưa, Phan Phúc Vinh thì đang nằm viện vẫn chưa khởi sắc, Phan Cẩn Mai thì dính lùm xùm người thứ ba phá hoại hạnh phúc người khác.

Nhưng khi cánh cửa lớn sang trọng mở ra, mọi người đều phải ngoái đầu lại nhìn, ánh mắt bọn họ tràn đầy kinh ngạc.


Phùng Tử Sâm mặc bộ vest lịch lãm, bên cạnh là Cẩn Mai, cô khoác tay anh tự tin đi vào. Vì từ nhỏ đã quen bị nhiều ánh mắt nhìn vào nên cô cũng không cảm thấy mới lạ. Cẩn Mai diện mẫu váy dáng yếm tông đen hoàng gia vừa sang trọng lại vừa tạo cảm giác huyền bí. Cô vốn sở hữu ngũ quan mà bất kì cô gái nào cũng muốn có nhưng trước đây mọi người thường biết đến cô với hình ảnh ngọt ngào trẻ trung, hiện tại lại bị sự quý phái và sang chảnh ở phong cách mới này của cô làm choáng ngợp. Phóng viên liên tục lia ống kính về phía cô mà chụp ảnh, phái nam có mặt tại hội trường đều phải trầm trồ trước nhan sắc cực phẩm có thể đốn gục tim người khác chỉ trong ánh nhìn đầu tiên.


Trang phục tối màu tôn lên nước da trắng ngần cùng đường cắt xẻ tinh tế khéo léo giúp chủ nhân của bộ váy khoe ra đôi chân nuột nà không chút khuyết điểm. Cẩn Mai vẫn không thích bôi son trét cả tấn phấn trên mặt nên hôm nay cô chỉ trang điểm nhẹ nhàng với tông cam và kiểu tóc buộc nửa mang đến một khí chất hoàn hảo của nữ hoàng.


Một số phóng viên đang tác nghiệp cũng nói nhỏ vào tai nhau, xem ra lần này bọn họ có tiêu đề mới để viết rồi.


Đó là: Thiên kim tiểu thư nhà họ Phan hóa thành bà hoàng, ngẩng cao đầu đối mặt dư luận.


Nhân viên tổ chức hội nghị nhanh chóng bước tới sắp xếp vị trí ngồi cho khách mời.


“Phan tiểu thư, nghe danh đã lâu, hôm nay vinh hạnh được gặp gỡ.” Một thương nhân ngoại quốc tiến tới lịch sự bắt chuyện.


Cẩn Mai đứng lên, mỉm cười bắt tay với ông ấy. “Jacod tiên sinh, cũng nghe danh ngài đã lâu, rất vui vì được gặp.”


Jacod gật đầu, sau đó nhìn sang Phùng Tử Sâm. “Cậu chủ Phùng, xin chào.”


Phùng Tử Sâm gật đầu. “Xin chào.”


Sau màn chào hỏi, Jacod ngồi vào vị trí được sắp xếp, ông ấy ngồi chung bàn với Cẩn Mai. Bàn của cô còn có thể một vài thương nhân nước ngoài, cũng may Cẩn Mai thông thạo ngôn ngữ nên không bị yếu thế. Thường nói đàn ông nước ngoài đều tôn vinh cái đẹp, câu này xem ra không sai, cả buổi họ đều hết lời ca ngợi bề ngoài và khí chất của cô, Cẩn Mai cảm thấy may mắn khi bên cạnh cô có Phùng Tử Sâm, mọi người đều nghĩ Phùng Tử Sâm là bạn trai Cẩn Mai nên ngoại trừ khen ngợi thì cũng không có lời nói tán tỉnh nào.


Lúc này, cánh cửa lớn lại mở ra lần nữa, lần này mọi người đều trở nên yên lặng hơn hẳn.

Cẩn Mai đưa mắt nhìn qua, giây sau đó liền hối hận vì sao bản thân lại nhìn cảnh tượng trước mắt.


Cố Tư Vũ và Trịnh Hân Nghiên đi vào, hai người họ thân mật nắm tay nhau. Anh vẫn không thay đổi, vẫn là bộ vest dự tiệc sang trọng như vương tử trên cao, Trịnh Hân Nghiên lại mặc một chiếc váy trắng cùng với thân hình nóng bỏng và nụ cười ngọt ngào khiến ai cũng suýt xoa. Biểu tình Cố Tư Vũ vẫn lạnh nhạt như mặt hồ không tháy đáy, cô không biết hiện tại anh suy nghĩ gì, cũng không đoán ra được tâm tư của anh. Nhìn thấy hình ảnh hai người bọn họ, tim Cẩn Mai lại như bị dây thừng siết chặt cực kì khó chịu. Cô vốn đã chuẩn bị tinh thần cho mọi ánh nhìn soi mói và chỉ trích của tất cả mọi người nhưng giờ phút này lại vì nhìn thấy khung cảnh Cố Tư Vũ sánh đôi cùng cô gái khác mà muốn bỏ chạy.


Phùng Tử Sâm bên cạnh cầm tay cô nắm thật chặt, như muốn tiếp theo năng lực cho cô.

Lúc này mọi người đều đứng lên vỗ tay, Cẩn Mai và Phùng Tử Sâm cũng không thể ngồi, anh đỡ cô đứng dậy vì hai chân cô đã sớm không còn sức.


Cố Tư Vũ và Trịnh Hân Nghiên cùng nhau đi trên thảm đỏ, tuy chưa phải hôn lễ nhưng khung cảnh trước mắt lại giống như cảnh họ cùng tiến vào lễ đường.


Cẩn Mai giật mình, lễ đường… công chúa cũng từng mơ cùng với ác ma của mình tiến vào lễ đường với sự chúc phúc của biết bao nhiêu người khác, nhưng hiện tại dù cho bản thân có biến thành nữ hoàng thì cũng chỉ có thể như bây giờ, đứng nhìn ác ma đi cùng người khác.


Cố Tư Vũ cho rằng Cẩn Mai sẽ không tới đây, trong hoàn cảnh này, lộ diện là một việc mạo hiểm. Nhưng vào giây phút anh nhìn thấy Cẩn Mai lại không thể nào dời mắt đi chỗ khác được, cô đứng trong đám đông đưa mắt nhìn anh, dù gương mặt được trang điểm tỉ mỉ vẫn có thể thấy được sự yếu ớt mệt mỏi. Anh biết mấy ngày qua cô đã chịu quá nhiều áp lực, cũng không ngờ tới cô gái của anh lại kiên cường đến mức này. Dù biết bên ngoài có bao nhiêu cạm bẫy chờ mình sa vào, một thiên kim tiểu thư của một gia tộc đang suy yếu, đây là thời điểm báo chí tung hoành đả kích và cũng là lúc phải hứng chịu bao nhiêu ánh mắt xem thường của người khác. Nhưng Cẩn Mai, cô gái này lại tự biến bản thân thành nữ hoàng, hiên ngang xuất hiện tại nơi này.


Điều này nằm ngoài dự đoán của anh.


Ánh mắt hai người va trúng vào nhau, cách một đám đông vẫn không bị lẫn lộn


Trịnh Hân Nghiên bên cạnh cũng phát hiện ra chuyện khác thường, ngoài mặt vẫn bình tĩnh mỉm cười nhưng bàn tay nắm tay Cố Tư Vũ đã siết chặt hơn, bước chân cũng trở nên gấp gáp. Ánh mắt kín đáo quét qua Cẩn Mai phía xa, hàm ý thách thức cùng hả hê.


Cả hai người bọn họ đều là tiêu điểm của ngày hôm nay, vì thế cũng là người đầu tiên lên sân khấu phát biểu. Trịnh Hân Nghiên nhìn quan khách phía dưới, nở nụ cười. “Đại hội kinh tế năm nay vì một số chuyện mà không thể diễn ra đúng kế hoạch, nhưng không sao, tôi lấy làm vui mừng vì mọi người đều đã tới đông đủ. Hôm nay tôi có một chuyện muốn công bố, đó là…”


Trịnh Hân Nghiên đưa tay thân mật khắc tay Cố Tư Vũ đứng bên cạnh. “Chúng tôi sẽ tổ chức hôn lễ vào nửa tháng sau, Joyce cũng sẽ thuộc quyền phụ trách của hội đồng quản trị Trịnh gia.”


Quan khách bên dưới xôn xao.


Cẩn Mai mắm chặc tay, cô bắt đầu cảm thấy có gì đó không đúng. Nhưng cụ thể đó là gì thì hiện tại cô chưa thể lý giải sáng suốt được, nhìn người đàn ông đang trầm mặc trên sân khấu, cô lại có ảo tưởng mong anh sẽ phủ nhận chuyện hôn sự này. Sau bao nhiêu chuyện, cô nên hận anh mới phải, nhưng trái tim lại không nghe theo lý trí, mỗi khi nhìn thấy anh tay trong tay với người con gái khác trong lòng cô lại không khống chế được sự ghen tị.


Phùng Tử Sâm bên cạnh cùng tinh ý phát hiện ra ánh mắt trầm ngâm của Cẩn Mai, anh lại sợ cô đã nhận thấy có điều gì đó bất thường, ôm lấy bã vai cô, nhẹ nhàng siết chặt. “Đừng nghĩ quá nhiều.”


Cẩn Mai thở dài, gật đầu.


Cô đúng là không nên nghĩ quá nhiều, đại cuộc trước mắt mới là quan trọng. Mục đích ban đầu cô đến buổi tiệc này là kéo thêm nguồn vốn đầu tư và tìm về cổ đông cho Phan thị thể giải quyết nguy cơ trước mắt của công ty.


Về chuyện giao tiếp Cẩn Mai cũng đã được rèn luyện từ nhỏ, cô ứng xử khéo léo lại phơi bày những thị trường tiềm năng mà Phan thị nhắm đến trong tương lai cho nhà đầu tư nhìn thấy, người đầu tiên đồng ý rót vốn vào là Jacob sau đó ông ấy còn kéo thêm người quen để đầu tư vào công ty. Cẩn Mai rất vui mừng, tuy số tiền đầu tư kiếm được không lớn nhưng cũng phần nào giải quyết được vấn đề của Phan thị.




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.