Đánh lộn người rồi còn không rút sao "Ninh Tiêu" ra hiệu bằng mắt cho Hoàng Thanh. Thế là hai cô nàng dắt tay nhau chạy biến mất, Hoàng Thanh không quên để lại cho Mộc Phàm một câu nghoảnh lại: ' có duyên gặp lại ' Mộc Phàm nghe thế cũng hét thật to 'nhất định gặp lại '.
Sau đó cậu gọi cho người Dì đang nghỉ dưỡng ở khu ba, Dì cũng là viện trưởng của trung tâm y tế lớn trong thành phố nào đó.
Đầu bên kia có vẻ không vui khi bị đánh thức lúc nửa đêm, lên tiếng nói 'nửa đêm không để người nghỉ sao 'rồi Dì ta dụi mắt nhìn cái tên mờ mờ trên điện thoại, mơ hồ Dì ta nói thêm 'phó viện trưởng à mai nói chuyện tôi đang bận ngủ cúp nhé '.
Mộc Phàm nhanh chóng lên tiếng đính chính 'Dì ơi là cháu Mộc Phàm, giờ này còn phiền Dì nghỉ thật không tốt nhưng chỗ cháu xảy ra chút chuyện cần Dì Phương Dung giúp đỡ a ', Phương Dung theo phản ứng nói 'Mộc Phàm à Dì Phương của cháu sao mà sang Pháp giúp cháu đây '; "á" một tiếng hét chói tai vang lên Phương Dung đờ người bừng tỉnh rối rít hỏi ' Mộc Phàm là cháu thật sao, mất hút lâu nay sao giờ mới gọi cho Dì '
Mộc Phàm biết Dì mà nói chuyện là cả đêm không xong nên gấp gáp nói "có Dì thì nói sau bây giờ thì Dì ra khu sau lán đua F1 cứu người đã, cảm ơn Dì" rồi cậu nhanh chóng cúp máy.
Mộc Phàm đến đỡ mọi người dạy nhưng ai cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-co-nang-ba-dao/2790650/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.