Hằng Nguyệt Phong mắng "ship, Dì ta già rồi mà cứ nghĩ trẻ lắm ý, mặc thiếu nữ thế để ra đê với đàn ông sao, già mà không nên nết"
Tiêu Bạch bồi thêm câu "giọng vẫn chua như giấm ý, tính nết phải đợi quy tiên mới đổi được"
Mộc Phong Vũ "không phải sợ Dì lớn tuổi thì chắc tôi cho bà mấy cước rồi"
"Cả ba thi nhau hớn hở mắng đến thế sao" một giọng âm lãnh văng lên sau tai. "Chạy" cả ba hét toáng. Xem các cháu chạy khỏi nhà luôn không Phương Dung đứng đó hừ lạnh.
Hai cô nàng chạy đến chỗ để xe chuyên dụng hỏi đường đi ra, sau đó thì ai về nhà đó. Về đến phòng trọ "Ninh Tiêu" nói câu "mẹ ơi, con đã về với người mẹ đang cười trong ảnh" rồi vào phòng thay đồ xem tư liệu. Đóng phim là ước mơ của mẹ, cô muốn thực hiện ước nguyện của mẹ.
Cô cũng muốn trải nghiệm thử quá trình người bình thường hay làm trong cuộc sống như mẹ nói, bởi vì cô dã diễn quá nhiều vai trong cuộc đời này rồi.
Bắt đầu từ lúc mất nhà, mất mẹ cô đã diễn vai con ở thủi lủi để được sống nhưng đất diễn cho con ở rồi cũng kết thúc ở cái ngày cô nhìn thấy người bà cô quý nhất bị cho vào trại tâm thần.
Thước phim chậm rãi về cô bé tên "Diệp Tịch Hi" quỳ trong đêm mưa đang dần gợi lại.
Trong phim: Một bé gái 5 tuổi đang chơi trước căn nhà phong cách Châu Âu xa hoa, cổ kính bị đánh ngất rồi sống trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-co-nang-ba-dao/2790649/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.