Triệu Mai Hoàng khẽ nhướng mày và nói: “Nói cũng đúng nhỉ?
“Có phong lì xì không?” Cô ấy ngước mắt lên nhìn sang nhân viên của cửa hàng trang sức đá quý.
Nhân viên cửa hàng đứng ở bên cạnh đã xem đến mức choáng váng, mãi đến khi Triệu Mai Hoàng hỏi thì nhân viên cửa hàng mới vội vàng gật đầu đáp lại: “Có
Sau khi nói xong thì quay người đến quầy lấy ra một phong lì xì.
Đùa à, nhà họ Triệu chính là nhà đầu tư của cửa hàng trang sức đá quý bọn họ đấy! Đắc tội với ai cũng không thể đắc tội với Triều Mai Hoàng! Yếu trâu còn hơn. khoẻ bò, cho dù nhà họ Triệu không đắc thế nhưng nền tảng rốt cuộc vẫn rất dày.
Triêu Mai Hoàng bước đến cái quầy mà vừa nãy bọn họ đã dừng lại rất lâu và liếc nhìn vào trong.
“Họ đã thích viên nào đấy?” Cô ấy hỏi nhân viên cửa hàng.
“Viên này ạ” Nhân viên cửa hàng cẩn thận chỉ vào một viên kim cương lớn hơn một carat chút.
Triệu Mai Hoàng không thể nhịn được cười sau khi nhìn thấy giá cả.
“Lấy ra, tính tiền vào tội” Cô ấy khẽ thở dài và nói.
Cô ấy vẫn rất thích cảm giác lấy tiền làm bẽ mặt người khác.
“Vâng ạ?
Nhân viên cửa hàng lấy chìa khoá mở quẩy ra, Triệu Mai Hoàng trực tiếp đưa tay vào trong và dùng ngón tay nhặt lấy viên kim cương đó lên, nhẹ nhàng ném vào trong phong lì xì.
Sau đó niêm phong lại, quay người bước đến trước mặt Hàn Phương, dùng phong lì xì nhẹ nhàng vỗ vào mặt của Hàn Phương vài cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/847593/chuong-906.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.