“Lúc trước mọi người không phải đều nói rằng cô cả nhà họ Triêu là một đoá hoa hồng đỏ trong lòng của những người đàn ông ở thành phố Hạ Du sao? Đã tầm này tuổi rồi, nếu bị huỷ hôn, nhà họ Phó cũng sẽ không giúp họ nữa, liệu nhà họ Triệu có còn con đường sống không? Còn người đàn ông nào dám lấy cô ta nữa chứ?”
Kiều Phương Hạ không khỏi nhíu mày lại, trung tâm thương mại này là nơi những người giàu có thể đến, xung quanh có rất nhiều người biết đến Triệu Mai Hoàng và Phó Thành Đô.
Triêu Mai Hoàng nghe thấy những tiếng xì xào bàn tán ở bên cạnh những sắc mặt không hề thay đổi.
Chưa kể cô ấy sắp kết hôn với Phó Thành Đô, cho dù không có ý định kết hôn thì những người đang bàn luận về cô cũng còn lâu mới đủ trình độ chạm đến đầu ngón chân của cô ấy.
Ngay cả khi cô kiếm sống bằng nghề bán túi thì cả một bức tường túi da quý hiếm ấy cũng đủ để giữ lấy thể diện của nhà họ Triêu và vả vào mặt của đám. người này.
Thế giới này thực sự đã thay đổi rồi, cười chê nghèo khổ chứ không cười chê kỹ nữ.
Mọi người rõ ràng đều nghe thấy Hàn Phương là kẻ thứ ba, nhưng lại không một người mắng chửi cô ta mà ngược lại chê cười sự sa sút của nhà họ Triệu.
Triệu Mai Hoàng chỉ cảm thấy hài hước buồn cười.
“Xin lỗi tôi ngay!” Hàn Phương nghe thấy những lời bàn tán của người xung quanh, thấy Triệu Mai Hoàng và Kiều Phương Hạ đều không lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/847592/chuong-905.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.