Khi Triêu Mai Hoàng nghe cô ta nói những lời như vậy, cô ấy không thể không cười khẩy một tiếng thật nhẹ nhàng.
Đối với món hàng như Tần Vũ Nam cũng chỉ có Hàn Phương coi anh ta như bảo bối.
Người phụ nữ được sư tử bảo vệ tuyệt đối sẽ không yêu con chó hoang dã.
Bây giờ trong mắt cô ấy, Tần Vũ Nam thậm chí không thể so với một con chó.
Bây giờ anh ta có thể gan dạ thay Hàn Phương nói một lời bảo vệ Hàn Phương thì Triệu Mai Hoàng sẽ không coi thường anh ta.
Cô ấy im lặng một hồi lâu, sau đó đưa ánh mắt mang theo nụ cười nhìn Tần Vũ Nam, cô nhẹ nhàng nói: “Thật sao?”
Tần Vũ Nam im lặng vài giây, sau đó thì thào đáp lại: “Mai Hoàng… chúng ta đã chia tay rồi, anh và Hàn Phương hai người…”
Anh ta vừa nói được một nửa thì Hàn Phương liền quay đầu trừng mắt nhìn Tần Vũ Nam: “Anh vừa gọi cô ta là cái gì? Mai Hoàng! Tần Vũ Nam, anh còn nghĩ đến cô ta sao?”
Vừa nói cô ta vừa đẩy Tần Vũ Nam: “Anh nói rõ ràng cho em nghe đi!”
Tần Vũ Nam khẽ cau mày, anh ta cụp mắt xuống và nhìn Hàn Phương bắt đầu khóc lóc om sòm, anh ta không nói gì.
Từ trước đến nay anh ta luôn gọi biệt danh của Triều Mai Hoàng, mặc dù đã một thời gian dài không gặp nhau, nhưng anh ta vẫn buộc miệng thốt ra cái tên này.
Đây là thói quen khó thay đổi.
Hàn Phương thấy anh ta không nói gì thì càng nổi trận lôi đình, cô ta quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/847590/chuong-903.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.