Hàn Phương thấy ánh mắt của Triệu Mai Hoàng nhìn về phía Tần Vũ Nam một cách quang minh chính đại, cô ấy còn dừng lại một hồi lâu, sắc mặt của cô ta dần dần không nhịn
được và cau mày nói: “Triệu Mai Hoàng, cô còn chút liêm sỉ nào không? Ở trước mặt vợ sắp cưới của người ta mà còn quyến rũ đàn ông như vậy sao?”
“Ồ… đã là vợ sắp cưới rồi à” Triệu Mai Hoàng trầm ngâm gật đầu.
Hàn Phương bước lên phía trước một bước, cô ta dừng lại trước mặt Tần Vũ Nam, ngạo nghễ đáp: “Đúng vậy, tháng ba đám cưới, cô Triệu có muốn đi không?”
Triệu Mai Hoàng ngước mắt lên nhìn chằm chằm vào Tần Vũ Nam đang đứng phía sau cô ta với vẻ mặt không biểu cảm gì, cô ấy suy nghĩ một chút rồi nói: “Nếu như cô Hàn đã có nhã ý muốn mời, vậy thì đương nhiên tôi phải đi rồi, tôi và Vũ Nam cũng là bạn học cũ nhiều năm ấy mà”
Tần Vũ Nam hơi cau mày lại, anh ta thấp giọng nói với Hàn Phương: “Được rồi, đi thôi”
“Không phát thiệp mời đến sao?” Triệu Mai Hoàng lập tức cong môi, cô ấy lấy điện thoại ra, chậm rãi đi đến trước
mặt Tần Vũ Nam và Hàn Phương: “Có thiệp mời điện tử không? Thêm Wechat nữa?”
Tần Vũ Nam chỉ cảm thấy nhiều năm không gặp, tính tình của Triệu Mai Hoàng vẫn như vậy. Ngang tàng, kiêu ngạo, hùng hổ dọa người, mặc dù nhà họ Triều đã nghèo túng rồi mà cô ấy vẫn giống như năm đó.
Tần Vũ Nam vẫn không nói gì, đột nhiên Hàn Phương giơ
tay tát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/847589/chuong-902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.