Hai người quay về biệt thự, Kiều Phương Hạ không biết mật mã, chỉ đành lắng lặng đứng chờ Lệ Đình Tuấn mở cửa. Anh cúi đầu, nhìn cô. Kiều Phương Hạ không trả lời, bướng bỉnh nhìn chằm chằm cánh cửa. Lệ Đình Tuấn tùy tiện ngồi xuống băng ghế trước hiên, kéo tay cô, nghiêm túc nói chuyện.
“Thật ra cảm xúc rí Vừa nói vừa chạm vào. Kiều Phương Hạ cau mày, gạt tay anh ra.
“Nếu không hài lòng, không ai bắt anh chấp nhận cả. Đừng tự làm khổ chính mình”
“Cho dù tức giận cũng không được phép nói lung tung như vậy.
“Tôi nói sai cái gì?”
Lệ Đình Tuấn nghiêm giọng nhắc nhở cô. Kiều Phương Hạ lạnh lùng ngẩng đầu, đối phương từng lên giường với biết bao phụ nữ, đủ loại kích cỡ khác nhau. Lẽ nào cô nghĩ oan cho Lệ Đình Tuấn sao.
“Tôi mệt rồi, muốn vào trong nghỉ ngơi”.
Kiều Phương Hạ thấy đối phương im lặng, bèn gỡ cái tay đang dính cứng trên eo mình bỏ xuống, đứng dậy đi về phía cửa. Lệ Đình Tuấn nhìn theo bóng lưng cô, chợt bật cười.
“Nhỏ hơn nữa, anh vẫn thích”
Sắc mặt cô càng lúc càng trở nên khó coi. Nghe qua dường như Lê Đình Tuấn đang nói lời xin lỗi nhưng thật ra đối phương đang cợt nhả cô. Cái gì mà nhỏ hơn nữa vẫn thích?
Kiều Phương Hạ cảm giác mình bị Lệ Đình Tuấn chọc đến phát điên. Trước đây cô chưa từng để ý đến vấn đề này, ngược lại có vừa nhỏ vừa gầy, dễ dàng mặc quần áo. Mặc dù như vậy, cũng chưa từng có ai bảo cổ quá mức bằng phẳng!
Lê Đình Tuấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/847076/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.