Lần này, Kiều Phương Hạ chỉ nghe rõ ba chữ Lệ Đình Tuấn nói.
Cô chẳng nói chẳng rằng, xách túi đồ bước ra ngoài.
Đường Nguyên Khiết Đan lần này không biết phải khuyên kiểu gì mới tốt, cho nên cũng nhanh chóng xách đồ đi theo phía sau Kiều Phương Hạ.
“Đàn ông tồi! Chẳng được tích sự gì!” Trong lòng cô ấy tức giận thay cho Kiều Phương Hạ, không kìm được mà mắng chửi vài câu.
“..” Lệ Đình Tuấn vẫn chưa cúp máy, Vô Nhật Huy tức tốc bịt chặt ống nghe.
Đường Nguyên Khiết Đan đi xa rồi vẫn cảm thấy còn bực mình, càng nghĩ càng tức, bước ra khỏi thang máy rồi nói với Kiều Phương Hạ: “Sớm biết như thế, hay chỉ bằng chị với cậu em, hoặc là Đường Minh Kỷ! “
Kiều Phương Hạ chỉ mỉm cười và nói: “Cậu của em không phải có nhiều phụ nữ rồi sao?”
Khiết Đan suy nghĩ một hồi, cũng phải, phụ nữ của Đường Tiêu đúng là nhiều rồi.
Thật lâu sau, mới hung dữ nói: “Đàn ông đúng thật là không có ai tốt cả!” . truyện xuyên nhanh
Kiều Phương Hạ xinh đẹp như thế, lại có năng lực, càng đáng quý hơn là cô ấy không bám người không quấn người, biết độc lập tự chủ, còn không quậy không phá sẵn lòng ngoan ngoãn làm mẹ kế, người phụ nữ tốt như vậy, đến cả phụ nữ như Khiết Đan cũng thích, chứ đừng nói tới đàn ông khác xem cô như bảo bối mà tranh nhau giành.
Cô ấy cảm thấy Lệ Đình Tuấn này không chỉ có vấn đề về mắt, mà còn mù mắt mù tâm!
“Mắt của tên Lệ Đình Tuấn đó đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/847027/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.