Tối qua anh định nói chuyện với Kiều Diệp Ngọc vài phút, anh muốn nói với cô ta là, đừng nghĩ dựa vào Lệ Kiến Đình, thì có thể muốn gì được nấy.
Kỳ thực, Kiều Diệp Ngọc không mang theo Vô Nhật Huy xuất hiện, anh cũng có thể hoàn toàn rút lui.
Kiều Diệp Ngọc giúp anh đỡ một phát súng, thật ra không cần thiết.
Thế nhưng cô ta vẫn đỡ, chính là đúng lúc như thế đó.
Anh ở lại với Kiều Diệp Ngọc một lát, bác sĩ nghe tin Kiều Diệp.
Ngọc đã tỉnh và đến kiểm tra cho cô ta.
Lệ Đình Tuấn lặng lẽ lui ra ngoài, hỏi mượn điện thoại của vệ sĩ, tìm số của Lục Đình Nam, rồi bấm gọi.
“Anh, là em, điều tra được gì chưa?” Anh trầm giọng hỏi.
Anh có chút nghỉ ngờ liệu đó có phải là người do Kiều Diệp Ngọc thuê hay không.
“Có chút khó khăn, tất cả những người này đều mang quốc tịch nước ngoài.” Lục Đình Nam trầm giọng đáp, “Anh đang cố gắng liên lạc với cảnh sát quốc tế, có lẽ có thể có biện pháp.
“Ở nước ngoài?” Lệ Đình Tuấn không khỏi hơi nhíu mày.
“Đúng vậy, hầu hết những người tra được danh tính đều đến từ nước Nguyệt Chi” Lục Đình Nam dừng một lát, rồi đáp.
Nước Nguyệt Chỉ. Trùng hợp thế sao.
Sắc mặt của Lệ Đình Tuấn trở nên u ám.
“Nhưng mà nếu có tiến triển, anh sẽ lập tức thông báo cho em”
Bên phía Lục Đình Nam dường như đang rất bận, nói xong liền vội vàng cúp máy.
Lệ Đình Tuấn im lặng một lúc lâu, sau đó bấm số của lão Ngũ: “Trong thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/847026/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.