Lúc trước cuộc hôn nhân của Lệ Quốc Chiến và Phó Minh Tuyết thất bại làm cho tính tình của Lê Đình Tuấn càng trở lên cực đoan hơn, cho nên Phó Viễn Hạo hiểu rõ gia đình đơn thân sẽ ảnh hưởng đến đứa trẻ như thế nào.
Nếu như Kiều Phương Hạ và Lê Đình Tuấn có thể sống với nhau, vì Đình Trung ông ấy cũng có thể miễn cưỡng chấp nhận.
“Nếu Kiều Phương Hạ đã trở về rồi, nếu con muốn vì đứa nhỏ và nếu vẫn còn mấy phần tình cảm cũ và nhớ con bé thì hãy tìm cách giải quyết vấn đề đi” Phó Viễn Hạo chậm rãi đi đến trước mặt Lệ Đình Tuấn, Vỗ nhẹ lên vai Lệ Đình Tuấn, ý tứ hàm xúc.
“Còn về Đình Trung... ông sẽ lập tức tiến hành làm thủ tục chuyển trường cho thằng bé, chuyển thằng bé vào hộ khẩu của nhà họ Phó, để tránh các con lo lắng, Lệ Kiến Đình cũng không dám vô lễ với ông”.
Lê Đình Tuấn nhìn vào mắt Phó Viễn Hạo, nhỏ giọng nói: “Vâng”.
Trước kia ông cụ cũng không thích Kiều Phương Hạ, thậm chí còn phản cảm, chán ghét cô, có thể là vì chuyện của Đình Trung nên ông ấy đã thay đổi một chút với Kiều Phương Hạ.
Kể cả vừa rồi, Phó Minh Tuyết chủ động để cho Kiều Phương Hạ vào cửa, có lẽ cũng cùng suy nghĩ với ông cụ.
Trong lòng Lê Đình Tuấn cảm xúc lẫn lộn, nhìn ông cụ rời khỏi thư phòng.
Ở thư phòng anh xử lý hai tập tài liệu, nhìn thấy sắp đến mười hai giờ nhưng tâm trí rối bời, làm thế nào cũng không đọc được một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/846877/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.